BÀI GỐC Tôi không dám yêu anh vì có mặc cảm về bản thân

Tôi không dám yêu anh vì có mặc cảm về bản thân

(aFamily)- 26 tuổi, cũng đến lúc tôi nghĩ về 1 gia đình nhưng nỗi mặc cảm về chuyện bỏ học giữa chừng khiến tôi lo sợ anh sẽ không chấp nhận mình.

45 Chia sẻ

Sao Hà không cố để "môn đăng" với anh ấy thay vì ngồi đó mặc cảm

,
Chia sẻ

(aFamily)- Có thể nhà bạn không giàu nhưng bạn có thể là cô gái tốt với nhiều điểm đáng quý...

Có một lần, trong tâm sự của một bạn là nữ trên diễn đàn, bạn ấy băn khoăn về sự khập khiễng trong tình yêu với người bạn trai có bố mẹ "phức tạp". Với suy nghĩ cá nhân, tôi cho rằng dựa vào tâm lý tự mãn của bạn gái ấy và cả bố mẹ cô về điều hoàn hảo của gia đình họ, thì đúng là cô ấy không nên chấp nhận cuộc tình này. Mà như thế, theo tôi cũng không có nghĩa là họ đã hành xử đúng với tính cách của con người trí thức, chỉ là đúng với khái niệm "môn đăng hộ đối" thường tình thôi.

Có một chi tiết mà tôi chú ý trong đoạn đầu bài viết của bạn Hà: "Tôi biết anh khi vừa chia tay mối tình đầu không lâu. Anh cũng vậy, bạn gái anh, sau 6 năm yêu nhau, đã lên xe hoa với người khác...". Hai con người, với 2 trải nghiệm về đổ vỡ trong tình yêu, đến với nhau thì cũng có thể là để "khỏa lấp" vết thương lòng, nhưng cũng có thể là tìm được cho mình một "bến đỗ" bình yên so với những hụt hẩng từ tình yêu cũ.

Tuy nhiên, dựa vào những diễn biến bạn Hà cho biết, tôi hy vọng là anh bạn trai đang trong điều kiện quá vượt trội so với bạn, vẫn có thể là đã chọn bạn từ... vế thứ 2 tôi nêu trên.

Tâm lý đàn ông thường không quá phức tạp như phụ nữ, tôi nghĩ vậy! Nên cho dù bạn Hà tự thấy rằng bạn là một... "con bé chẳng xinh đẹp, chẳng giỏi giang, chỉ đang học cao đẳng ở một trường tư thục..." nhưng chàng trai ấy vẫn cứ... "mọi khoảng cách đều có thể xóa bỏ. Học xong cao đẳng, em có thể học liên thông, vừa học vừa làm..." Có thể thấy: cứ cho rằng sự chấp nhận của chàng trai hoàn hảo ấy chỉ là nhất thời, sau này có thể đổi thay theo thực tế như bạn Ớt kin đã dự đoán. Tuy nhiên, trong cái cách suy nghĩ tiêu cực như bạn Hà, có thể chàng trai ấy buông bỏ bạn vì "thất vọng" hơn là so sánh sự chênh lệch về tầng lớp giữa 2 người.

Nhắc lại quan điểm của một bạn đọc trong bài: "Tôi không bao giờ yêu cô gái học hành vớ vẩn", tôi muốn đề cập với bạn Hà khía cạnh tích cực trong quan điểm đó. Tất nhiên rằng, mỗi con người với khả năng thiên bẩm, có thể bạn chỉ có thể đến mức tầm tầm bậc trung trong chuyện học hành. Nhưng cái chính là bạn cố gắng hết mức và ý thức cái kết quả của sự cố gắng ấy sẽ nâng cao tính tự tin trong con người bạn.

Tôi hiểu, điều bạn Hà đang lo ngại cũng như điều bạn Ớt kin cảnh giác bạn là có cơ sở, nhất là trong hoàn cảnh xã hội còn nặng về thành kiến "đăng đối" trong hôn nhân và ngay cả trong giao tiếp hằng ngày. Bạn không muốn để mình lún sâu vào tình cảm yêu đương để tránh cho mình nỗi bẻ bàng sau này xem ra cũng là thực tế! Nhưng chắc chắn là bạn không hề thanh thản nếu như bây giờ bạn vội vàng từ chối, tuyệt giao với mối quan hệ chưa có gì cần phải xét đến "đăng đối" giữa 2 người?

Chuyện một thanh niên có điều kiện hoàn hảo về mọi mặt chấp nhận yêu một cô gái thua kém hơn mình thật ra không phải là điều gì hiếm hoi lắm, vì tình yêu vốn không thể so đo mà! Tuy nhiên, để củng cố và phát triển tình yêu ấy cũng không thể bỏ qua điều hai người hoàn thiện mình như thế nào cho đẹp trong mắt nhau.

Bạn Hà cũng có quyền mong muốn ở bạn trai điều phù hợp, chứ chấp nhận chỉ vì... anh ấy hoàn hảo mà bỏ quên những cảm xúc thật từ rung động của con tim mình thì cũng không hay lắm, nếu không muốn nói là bạn ngộ nhận sự ngưỡng mộ với cảm giác yêu. Còn nữa, cũng chính từ những mặc cảm thua kém, bạn cứ nghĩ mình sẽ không có khả năng giữ chân anh bạn ấy, nên bạn cứ lẩn quẩn dằng co trong chuyện nên &không, khiến bạn không còn thời gian để phát triển mình nữa!

Thế nên bạn Hà ạ! Cho dù hoàn cảnh riêng tư trong gia đình bạn có thế nào, cho dù điều kiện của cá nhân bạn có tầm thường ra sao, bạn hãy học cách điềm tĩnh cũng như thể hiện với đối tượng tính cách của mình một cách thành thật và thiện chí nhất.

Hãy tận dụng sự khuyến khích của anh bạn tốt bụng để phấn đấu hầu có kết quả khả quan trong học tập, tự tạo cho mình vị trí dù khiêm nhường trong xã hội, tự kiếm tìm và học hỏi những kỹ năng trong quan hệ giao tiếp để "năng động sáng tạo" hơn lên! Tôi cho rằng đó là điều cần thiết nhất trong lúc này để bạn vững vàng về mọi mặt. Chứ ngồi đó mà nghĩ ngợi, mà mặc cảm chỉ khiến bạn thêm tụt hậu và là càng tầm thường trong cảm quan người khác.

Ý kiến sau cùng của tôi: Bạn Hà hãy khoan định nghĩa "đũa mốc và mâm son" trong lúc này, hãy cứ trân trọng điều mình nhận được từ tha nhân và hãy tận dụng niềm vui ấy để làm chất kích thích cho mọi nỗ lực nâng cao giá trị bản thân của bạn.

Chúc các bạn vui tươi, hạnh phúc.

Chia sẻ