Đám cưới còn không lo được thì cưới anh ta làm gì?
(aFamily)- Đến đám cưới mà lo còn không xong thì liệu mai kia anh ấy có là chỗ dựa của chị hay không?
Chị Hà thân,
Người xưa bảo “Nhất thế, nhì quyền, tam tiền, tứ lý”. So với bạn trai, chị hơn hẳn những điều đó. Nếu hai người về sống với nhau thì sẽ kéo theo nhiều rắc rối lắm đấy. Rõ ràng hai người không hợp. Chính cách nói chuyện của chị đã cho thấy rõ điều đó. Chị biết câu “chó chui gầm chạm” hay “núp váy vợ” rồi chứ? Sống trong gia đình của anh ấy thì chị không chấp nhận được. Đến khi bố mẹ chị ngỏ ý muốn anh ấy ở rể thì anh ấy không chịu. Nhưng tôi thấy rằng ở bất cứ hoàn cảnh nào thì người con gái đòi hỏi một đám cưới đàng hoàng là chính đáng và không có gì sai cả.
Có thể mọi người sẽ cho rằng tôi là người thực dụng khi nói chị nên “quên” đám cưới này càng sớm càng tốt. Anh ấy không có gì đảm bảo một cuộc sống đầy đủ cho chị. Đến đám cưới mà lo còn không xong thì liệu mai kia anh ấy có là chỗ dựa của chị hay không? Hay những lúc khó khăn chị lại chạy về bên bố mẹ đẻ để xin thêm tiền? Đấy là còn chưa nói đến việc có nhiều khoản phát sinh trong cuộc sống sẽ gấy ra xích mích vợ chồng nữa.
Nhiều lúc tôi thấy chán ngán cái cảnh đi làm về thấy chồng nấu ăn, giặt giũ. Tôi có ý định nhắc nhở anh đi tìm việc khác nhưng anh khăng khăng không chịu. Anh bảo thủ cho rằng tôi đang nói “xếch mía” anh, bảo anh vô dụng. Cuộc sống vật chất thiếu thốn lại còn kéo theo việc va chạm gia đình. Tôi thật sự quá mệt mỏi khi mình trở thành người kiếm tiền cho cả nhà tiêu pha, trong khi chồng thì vẫn khỏe mạnh bình thường. Tôi cứ hơi nói gì là anh lại tự ái, nói dỗi kiểu như “Biết tôi vậy thì ngày xưa cô còn lấy tôi làm gì” hay “Ở cơ quan thấy có nhiều người hơn tôi nên mới về dằn vặt chồng chứ gì?”. Tôi không ngờ anh ấy lại thay đổi nhiều đến vậy. Trước đây khi yêu, anh ấy có như vậy đâu? Tôi cũng biết gia đình anh khó khăn nên không hề đòi hỏi gì nhưng càng ngày anh ấy càng quá đáng, không xem tôi ra gì cả.
Tôi tự an ủi mình rằng có lẽ duyên số của tôi nó thế. Cuộc sống của gia đình tôi vẫn chưa tìm được lối thoát, cứ dùng dằng bởi tiền, tiền và tiền. Vì thế nên tình cảm, những giây phút hai vợ chồng âu yếm đã không còn. Tôi thấy cuộc hôn nhân của mình ngày càng khô khốc nhưng không biết sẽ phải giải quyết thế nào.
Chị có dám đối mặt với hàng tá những nỗi lo về “cơm áo gạo tiền”? Lúc nào cũng ngộp thở trong những mớ bòng bong lo toan thì còn gọi gì là hạnh phúc nữa? Ngay khi chưa lấy nhau mà hai người đã có mâu thuẫn trong cách tiêu pha thì thử hỏi mai này liệu sẽ không có những kiểu “ông đánh trống, bà thổi kèn” hay không? Những bất đồng quan điểm và bản chất của người ta là rất khó thay đổi. Trong khi đó, cả chị và bạn trai chị đều không ai nhường ai, hơi tý là giận dỗi như vậy thì chẳng khác nào tra tấn nhau. Hãy tháo gỡ khúc mắc của mình bằng hai hướng. Một là chấp nhận một đám cưới đạm bạc, giản dị như anh ấy nói. Mà tôi nghĩ là chị sẽ không chịu đâu, vì gia đình chị danh giá mà. Hai là chị phải “lập trình” cho mình một ngã rẽ khác. Mong chị sẽ sáng suốt.