Tôi mất ngủ vì nghĩ kế "trốn" ăn Tết ở quê chồng
(aFamily)- Tôi lên đủ mọi kế hoạch, nghĩ đủ mọi cách mà vẫn bất lực, không thể làm thế nào để "trốn Tết" được.
Gửi anh M.N, tác giả bài “Vợ tôi lên kế hoạch ốm để không phải về quê chồng ăn Tết”,
Tôi không phải là tiểu thư lá ngọc cành vàng, nhưng cũng được cưng chiều từ nhỏ. Hàng ngày, tôi vẫn lo chợ búa, cơm nước, nhà cửa, nhưng thú thực là tôi cũng chưa đủ đảm đang để được mọi người nhà chồng khen ngợi.
Nhà chồng tôi bây giờ, không còn khó khăn như nhà anh nữa, nhưng cũng thiếu thốn rất nhiều tiện nghi mà tôi cho là tối thiểu. Nhưng không phải vì thế mà tôi không muốn về quê chồng ăn Tết. Thực lòng, ngày Tết tôi cũng muốn được ở bên bố mẹ đẻ của tôi, vì nhà tôi chỉ có 2 chị em, mà em gái tôi cũng đã đi lấy chồng. Nhưng tôi vẫn biết, phận làm dâu, ngày Tết là phải về quê chồng, vì thế tôi cũng không dám bỏ bê phận sự của mình.
Nhà ngoại sau khi họp đại gia đình, đã đi đến quyết định: Ông bà ngoại thuê xe về Hà Tĩnh chúc Tết ông bà nội, và xin phép ông bà nội cho con dâu mới được ăn Tết bên ngoại. Bố mẹ chồng tôi chắc cũng không vui, nhưng trước sự cẩn trọng, chu đáo của bố mẹ tôi, cũng không thể trách cứ gì được.
Nhưng năm nay thì bố mẹ tôi cũng không thể cứu tôi được nữa. Ông bà không thể soạn lại vở cũ như năm trước được. Còn tôi thì lên đủ mọi kế hoạch, nghĩ đủ mọi cách mà vẫn bất lực, không thể làm thế nào để "trốn Tết" được. Cứ nghĩ đến Tết là tôi chảy nước mắt. Tôi không muốn về quê chồng ăn Tết vì con tôi còn bé quá, mà quãng đường từ Hà Nội về Hà Tĩnh là quá xa đối với nó.
Tôi ước năm nay không có Tết. Hoặc nếu năm nay, tôi lại được "miễn" về quê chồng ăn Tết, thì tôi nguyện Tết sang năm gói 1000 cái bánh chưng cho nhà chồng, sẵn lòng chường cái mặt vụng về ra cho tất cả các bà cô, bà dì, bà thím ở nhà chồng dạy bảo. Thật lòng, năm nay tôi không muốn về quê chồng ăn Tết.