BÀI GỐC Biếu Tết: Vợ tôi trọng bên ngoại, khinh bên nội

Biếu Tết: Vợ tôi trọng bên ngoại, khinh bên nội

(aFamily)- Vậy là cô ấy giấu tôi, mua ti vi cho nhà ngoại trong khi đó đưa ra hàng tá lý do để không phải mua máy giặt cho bố mẹ tôi...

25 Chia sẻ

Nhà nghèo nên cứ nghĩ đến Tết, tôi lại thấy "run"

,
Chia sẻ

(aFamily)- Làm quanh năm, tiết kiệm được bao nhiêu mà dịp Tết cũng tiêu vèo một cái là hết. Thật là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Những ngày còn trẻ con sao mà thích tết thế, suốt ngày nhắc nhỏm, đếm ngược từng ngày để chờ đến Tết. Trong khi đó thì bố mẹ cứ cuống cà kê lên, chẳng lộ một chút vui vẻ hào hứng. Tôi luôn tự hỏi tại sao chả thấy người lớn nào thích Tết? Hay tại người lớn không được lì xì nên không vui. Lớn lên rồi, có gia đình rồi mới hiểu có cả trăm nghìn lý do để sợ Tết.

Làm quanh năm, tiết kiệm được bao nhiêu mà dịp Tết cũng tiêu vèo một cái là hết. Thật là kiếm củi ba năm thiêu một giờ. 4 năm nay, Tết nào cũng tiêu hết cả mười mấy triệu dù đã tiết kiệm lắm. Chẳng còn khái niệm sắm đồ diện Tết cho bản thân, cho chồng. Chỉ có con là được bộ mới. Đồ ăn đồ uống cũng chẳng khác ngày thường bao nhiêu, mua thêm hoa quả bánh kẹo bày biện bét nhè cũng tốn chưa đến 1 triệu mà sao tiền đi đâu hết? Nào là tiền mua quà biếu sếp, tiền lì xì bọn trẻ con, nhưng nặng nề nhất có lẽ vẫn là tiền biếu…

Năm đầu mới cưới, vừa muốn lấy lòng, thể hiện với đằng nhà chồng, lại tiện tiền mừng đám cưới khá nhiều, tôi đem biếu bố mẹ chồng một khoản cũng khá. Có thể ở thành phố này thì chẳng đáng bao nhiêu, nhưng ở quê khoản đó đủ cho các cụ tiêu một cái tết dư dả cho cả đại gia đình rồi. Chồng tôi rất vui vì vợ thoáng với bố mẹ chồng. Còn với bố mẹ tôi, chồng chỉ mua chai rượu với hộp bánh. Ông bà cũng chẳng nói gì, dẫu sao nhà tôi cũng không thiếu. Bên đằng nhà tôi kinh tế khá giả nên trong cách cư xử bao giờ tôi cũng trọng nội hơn một tý.

Tết năm thứ hai, để xoay cho được khoản tiền bằng khoản biếu Tết bố mẹ chồng năm trước cũng khiến vợ chồng tôi chóng mặt. Bầu bí, sinh đẻ, đã không đi làm được (ở đây là làm thêm, công việc của tôi làm ngoài rất nhiều chứ lương chỉ 3 cọc 3 đồng), lại trăm nghìn thứ phải chi tiêu, túng bấn khủng khiếp. Tôi ngỏ ý hỏi chồng Tết này biếu bố mẹ bao nhiêu? Chồng bào “thôi mình không có biếu bằng năm ngoái thôi em ạ, chứ sao biếu ít hơn được”. Những tưởng chồng bảo năm nay con nhỏ thì ít đi một tý cũng không sao, ngờ đâu…

Tết đó bố mẹ chồng tôi không được thoải mái lắm. Rồi cả tết cứ kêu ca là hi vọng năm sau hơn năm trước chứ năm vừa rồi làm ăn chán quá, chả có tiền mà tiêu, mà sắm sửa… Tôi nghe mọi người nói lại mà buồn lòng. Tết năm ngoái, tôi còn chưa kịp biếu tiền, còn 1 tháng nữa đến Tết mà mẹ chồng tôi đã gọi điện lên gióng giả nói chuyện Tết, hỏi nhà tôi đã sắm sửa gì chưa? Sao năm nay giá cả tăng vọt, đồng tiền mất giá thế? Mọi khi 2,3 triệu cũng lo được cái tết. Giờ phải bằng 3 lần. Thôi bà lại nhắc khéo con dâu đây.

Lại hỏi chồng, chồng bảo giá cả tăng phải biếu các cụ tăng lên chứ. Thế là từ 6 triệu tăng thành 7 triệu. Đầu tiên chồng đòi tăng 8 triệu. Tôi bảo thế thì con anh không có quần áo mới đâu, cũng nghỉ luôn cả mai đào hoa hoét đi vì nhà chẳng còn tý tiền nào. Mãi rồi chồng mới chịu, luôn miệng bảo  giá cả tăng vọt này nọ. Thế mà đi tết bố mẹ vợ đã thành lệ, năm nào cũng 1 chai rượu, 1 hộp bánh, gói gọn dưới 2 triêu, chẳng hề bảo”hay năm nay giá cả thế này mình biếu thêm bố mẹ một ít để bố mẹ tiêu?”. Lúc nào anh ấy cũng chỉ chăm chăm cho nhà mình mà mặc kệ nhà vợ.

Ôi tết năm nay nữa, mẹ chồng cũng vừa gọi lên than chuyện giá vàng…

Chia sẻ