Trai Hà Nội "danh giá" đến thế sao???
(aFamily)- Phụ nữ chúng mình cần người đàn ông mạnh mẽ và bản lĩnh để làm chỗ dựa chứ không cần những cậu công tử mác Hà Nội yếu đuối chỉ biết khóc nhè hay lo sợ trước khó khăn.
Chào các bạn, trước tiên tôi xin giới thiệu tôi là con gái HN chính gốc và lấy chồng ngoại tỉnh.
Tôi đã đọc được bài viết của bạn Chi và những lời chia sẻ góp ý của các bạn ở HN cũng như các bạn tỉnh ngoài. Bạn Boy Hà Nội có bài viết "Trai Hà Nội hãy nói "KHÔNG" với gái tỉnh lẻ", tôi rất bất bình với cách nghĩ của các bạn nam Hà Thành.
Ông bà ta có câu “Chẳng thơm cũng thể hoa nhài; Dẫu không thanh lịch cũng ngườI Tràng An". Nguời Tràng An xưa và nay đều nổi tiếng thanh lịch, nhưng các bạn cứ nhìn cái tiêu đề của Boy Hà Nội mà xem, "Trai Hà Nội hãy nói "KHÔNG" với gái tỉnh lẻ", thế ư?
Nói "KHÔNG" với gái tỉnh lẻ ư? Tôi có thể khẳng định nếu tôi gặp bạn tôi có thể tát cho bạn 1 cái để bạn hiểu cái gọi là "gái tỉnh lẻ" ấy còn hơn gấp 8 vạn 6 ngàn lần cái "mác" boy HN của bạn.
Nhìn cái cách bạn diễn tả và khuyên không nên lấy gái tỉnh lẻ như 1 cách kêu gọi, cái tiêu đề coi các bạn gái tỉnh lẻ như 1 loài vi rút nguy hiểm hay 1 hiểm hoạ y tế khó lường, tôi xin lỗi nhưng chính cái cách suy nghĩ của các bạn nam HN mới là loại virut không thể chữa đấy.
Trai HN đẹp thế sao, cao sang thế sao mà để các bạn gái tỉnh lẻ phải "bám" phải "cầu xin"?
Tôi năm nay 27 tuổi là giáo viên tiểu học, tôi sinh ra và lớn lên trong 1 gia đình viên chức, bố tôi là bác sỹ còn mẹ tôi là giáo viên. Tôi đã lập gia đình đc 3 năm nay.
Tôi là con gái duy nhất (trên tôi có 3 anh trai) lại đến tuổi cặp kè nên sự theo đuổi của các chàng trai là điều đương nhiên nhưng tôi đã quyết định yêu Trung (chồng của tôi bây giờ), một tình yêu không màu mè lãng mạn, 1 tình yêu không mang dáng dấp của tiền bạc nhà cửa xa hoa...
Trung là giáo viên của 1 trường cấp 3 tại Thanh Xuân, trước kia nhà anh ở Hưng Yên, bằng sự lỗ lực anh đã tìm mọi cách kiếm tiền để cố gắng đem lại sự đầy đủ cho tôi và anh đã làm được. 3 năm chung sống bên anh tôi chưa 1 lần hối hận vì bất cứ điều gì.
Các bạn biết đấy ngành giáo dục thì hay gắn liền với chữ nghèo, nhưng chúng tôi đã biết cách vượt qua tất cả để cùng nhau hướng tới hạnh phúc và cùng chăm lo cho gia đình nhỏ bé của chúng tôi.
Tôi chỉ muốn nói đừng bao giờ đặt tình yêu lên bàn cân để đong đếm bạn Mai Chi ạ. Cuộc sống có ai học hết được chữ "Ngờ" đâu. Có thể Tuấn hơn Trung bây giờ nhưng bạn là người hiểu rõ hơn ai hết Trung là chàng trai tỉnh lẻ, lăn lộn với cuộc sống Hà Thành nhộn nhịp để kiếm sống và có "thu nhập cũng ổn" và "có nhiều điểm tốt", "bố mẹ bạn quý Trung"... Tất cả những điều đó cấu thành lên 1 chàng trai bản lĩnh. Vậy tại sao bạn cứ nhìn vào những thứ trước mắt mà không tự hỏi "bạn yêu ai"?
Nói thật tôi nghĩ bạn không có bản lĩnh, bạn không dám cùng Trung vượt qua khó khăn mà bạn đã bị những thứ vật chất làm lu mờ. Tôi cũng là con gái Hà Nội, nếu tôi là bạn, tôi sẽ chọn Trung, tôi sẽ không như bạn đắn đo và suy xét đâu. Phụ nữ chúng mình cần người đàn ông mạnh mẽ và bản lĩnh để làm chỗ dựa sau này chứ không cần những cậu công tử mác Hà Nội yếu đuối chỉ biết khóc nhè hay lo sợ trước khó khăn. Tôi tin bạn sẽ có lựa chọn đúng, chúc bạn hạnh phúc!! Thân.