Tôi sợ làm đàn ông vì cái áp lực "trụ cột gia đình"
Vợ có thể cả đời chỉ làm nhân viên quèn trong một công ty nào đấy, nhưng chồng kiếm ít tiền hoặc không thăng tiến thì bị khinh ngay.
Lương chồng chỉ bằng lương vợ là không thể chấp nhận được. Cái áp lực phải là trụ cột gia đình về mọi nghĩa khiến tôi sợ hãi nhất.
Tôi tự hỏi sao nhiều người phụ nữ cứ thích làm đàn ông? Cứ than thở rằng làm con gái khổ lắm, khổ vừa. Nhưng đã làm người sống trên đời này thì đều khổ cả, ai có cái khổ của người đấy, làm gì có kiếp nào là sung sướng hoàn toàn? Phải thực sự ở trong hoàn cảnh ấy mới biết mình cảm nhận ra sao. Ai đứng xa cũng đều nghĩ việc dễ làm, chỉ khi là người thực hiện mới khó biết bao nhiêu.
Lớn lên, đi học, đi làm, nếu như các bạn nữ chỉ cần chọn một công việc ổn định, nhàn thân và không cần quá cầu tiến thì phái nam chúng tôi ngược lại. Cho dù mệt mỏi đến đâu, chúng tôi vẫn phải cố nữa, cố nữa, cố nữa nữa. Đàn ông phải có sự nghiệp, phải lấy sự nghiệp làm trọng. Phụ nữ có thể cử nhân thôi, nhưng vợ cử nhân mà chồng cũng cử nhân coi như vứt. Chồng phải thạc sĩ, tiến sĩ. Vợ có thể cả đời chỉ làm nhân viên quèn trong một công ty nào đấy, nhưng chồng không thăng tiến thì không được, ngay lập tức sẽ bị nhìn bằng nửa con mắt khinh khỉnh ngay.
Lương chồng chỉ bằng lương vợ là không thể chấp nhận được. Cái áp lực phải là trụ cột gia đình về mọi nghĩa khiến tôi sợ hãi nhất. Không chỉ là trụ cột về mặt tinh thần, là người phải vững vàng nhất chèo lái gia đình, cho dù khó khăn, cho dù vất vả, trong lúc hoạn nạn vẫn phải luôn bình tĩnh để động viên mọi người. Nhưng đâu phải ai cũng có cái “năng khiếu” đó. Ai trong người cũng có phần sợ hãi, lo lắng cả.
Nếu như được thử một lần, tôi cũng muốn thử được đổi làm phụ nữ xem sao.