BÀI GỐC Nửa năm nay chồng quên hôn vợ, phải làm sao?

Nửa năm nay chồng quên hôn vợ, phải làm sao?

Nhiều lúc là vợ mà tôi thèm một nụ hôn của chồng đến thế. Sao ngày xưa yêu, anh xã thích hôn là vậy mà giờ đây hình như anh không có nhu cầu và làm biếng hôn vợ luôn.

12 Chia sẻ

Đau khổ của một gái nạ dòng khi quá yêu trai tân

,
Chia sẻ

Anh nhất quyết không gặp tôi, không cho tôi được phép nói ra những suy nghĩ của mình. Anh không nghe điện thoại, không nhắn tin và đã đổi số mới. Tôi đau khổ vì còn yêu anh...

Xin chào chuyên mục Tâm sự!

Khi tôi viết lá thư này cho chuyên mục, tôi đang rất buồn và không biết mình nên làm gì lúc này. Người tôi yêu bây giờ muốn chúng tôi hãy dừng mối quan hệ của chúng tôi. Anh ấy cho rằng, giữa chúng tôi có quá nhiều điểm khác biệt trong suy nghĩ và cách sống. 

Tôi là người phụ nữ năm nay 35 tuổi. Tôi kết hôn năm 2004 và có một đứa con trai. Nhưng rồi cuộc sống vợ chồng không được tốt lắm. Sau đó, năm 2007, tôi đã gặp một người con trai nhỏ hơn tôi 5 tuổi. Chúng tôi đã yêu nhau. Và rồi tôi li hôn, con trai sống cùng với tôi.

Từ năm 2007 đến nay, chúng tôi vẫn duy trì mối quan hệ này. Anh ấy yêu thương tôi và con trai rất nhiều. Có thể nói, anh ấy hi sinh cho mẹ con tôi rất nhiều. Anh ấy luôn giúp đỡ tôi trong công việc, học hành. Bên cạnh anh ấy, tôi rất hạnh phúc. Nhưng bên trong hạnh phúc đó, trong tôi vẫn luôn mâu thuẫn với chính mình. Và chính những mâu thuẫn đó đã khiến cho tôi có những hành động sai lầm trong cuộc sống.  "Trai tân mà đi lấy gái nạ dòng" của người đời đã làm tôi suy nghĩ rất nhiều.

Tôi là người Bắc, còn anh ấy là người Nam. Trong thâm tâm, tôi rất sợ về làm dâu một gia đình người Nam. Bởi lẽ, trước đây chồng cũ của tôi cũng là người Nam và tôi đã không thể thích nghi với cuộc sống của gia đình này. Khi đến với anh, thời gian đầu tôi rất lo sợ nhưng rồi chính sự đối đãi của gia đình anh ấy đã làm cho tôi yên tâm phần nào. Anh ấy luôn nói với tôi rằng trong gia đình anh ấy cũng có những anh em lấy vợ như trường hợp của em, gia đình sẽ không phản đối em. Trong 5 năm qua, họ chỉ biết tôi lớn hơn anh ấy 5 tuổi, chứ không hề biết tôi đã từng có gia đình và có con.

Còn gia đình tôi, lúc đầu bố mẹ tôi lo sợ mối quan hệ của chúng tôi chỉ là nhất thời, nhưng rồi bố mẹ tôi đã đồng ý bởi lẽ sự chân thành của anh ấy. Nhưng vấn đề chính là hai đứa em của tôi. Chúng nó kịch liệt phản đối. Tôi lại rất thật thà kể cho anh ấy tất cả thái độ của chúng nó. Bởi lẽ, tôi nói ra điều này để cả hai hiểu vấn đề để cùng nhau giải quyết vấn đề mà thôi. Anh ấy cho rằng tôi không thể rời bỏ gia đình để cùng nhau ra ngoài chung sống. Anh ấy không muốn tôi khó xử với gia đình của mình.

Tôi tuy đã hơn 30 nhưng nhìn tôi rất trẻ hơn tuổi rất nhiều. Chính vì vậy, tôi có những người khác quan tâm. Tôi cũng có những người bạn thân là nam. Anh ấy cho rằng phụ nữ rất nhẹ dạ, vì thế tôi sẽ dễ dàng bị họ lừa, họ chỉ coi tôi là đồ chơi của họ. Mỗi lần anh ấy nói như thế, lòng tôi đau như cắt. Chẳng lẽ tôi không tạo cho anh ấy một sự bình yên hay sao? Tôi thấp kém đến như thế sao? Những khi ấy tôi không thể nói gì với anh ấy. Đáng lẽ, những lúc đó tôi phải nói chuyện một cách nghiêm túc với anh ấy về vấn đề này.

Anh ấy cho rằng tôi không có sự lãng mạn, không dám bày tỏ tình cảm của mình. Trước khi kết hôn, tôi là một con người cũng lãng mạn. Nhưng có lẽ do tuổi tác và đã một lần dở dang, tôi cảm thấy mình không còn phù hợp với những việc được xem là "lãng mạn". Tôi yêu anh ấy nhưng tôi lại không thể bày tỏ tình cảm giữa chốn đông người. Tôi tự hỏi tại sao lại như vậy, chẳng lẽ tôi ngại ngùng, lo sợ bị cười chê?

Sự thật, tôi cũng rất mâu thuẫn với chính mình. Tôi yêu anh ấy, muốn cùng anh ấy đi trọn cuộc đời. Nhưng cũng có lúc tôi muốn buông tay anh ấy ra, để anh ấy đi tìm một cuộc sống khác. Bởi anh ấy còn quá trẻ, anh ấy có quyền được hạnh phúc. Chính vì những suy nghĩ này mà có những lúc tôi cố tình làm trái tất cả, cáu gắt, tỏ vẻ không bằng lòng với những gì anh ấy làm cho tôi. Thật ra, tôi cũng đồng quan điểm với anh ấy. Nhưng chính vì suy nghĩ kia mà tôi đã phản đối những gì anh nói, anh ấy làm. Vì thế, nhiều lần chúng tôi đã định chia tay. Nhưng rồi tôi không thể vì tôi quá yêu anh ấy. Nhưng tôi lại không thể nói ra những suy nghĩ của mình. Lúc ở bên nhau, anh ấy không biết rằng, tôi đã nhìn anh ấy mà lòng đau như cắt. Tôi có ích kỉ quá hay không khi trói buộc anh ấy với cuộc đời của tôi. Và rồi anh ấy cho rằng tôi không vui vẻ bên anh ấy?

Đến lúc này, khi anh ấy quá mệt mỏi vì tôi, anh ấy quyết định chia tay. Anh ấy nói rằng anh ấy đã cho tôi rất nhiều cơ hội mà tôi đã không biết giữ lấy. Lúc đó, tôi mới nhận ra rằng, tôi không thể sống thiếu anh ấy. Tôi nhận ra, những việc làm của tôi lâu nay thật quá trẻ con. Tại sao tôi lại không chia sẻ với anh ấy những suy nghĩa của mình để cả hai cùng giải quyết vấn đề mà lại tự gây cho những nỗi đau cho chính mình như vậy. Bây giờ, anh ấy nhất quyết không gặp tôi, không cho tôi được phép nói ra những suy nghĩ của mình. Anh ấy không nghe điện thoại, không nhắn tin và đã đổi số mới. Tôi đã tự hỏi tôi đau khổ vì còn yêu anh ấy hay vì anh ấy chia tay không rõ ràng. Và trong những ngày qua, tôi nhận ra rằng tôi đã vô tình đánh mất anh ấy, tôi yêu anh ấy hơn chính bản thân của mình.

Giờ tôi phải làm gì để anh ấy hiểu được tấm lòng và suy nghĩa của tôi? Tôi chỉ muốn anh ấy cho tôi một cơ hội để sửa chữa những sai lầm của mình. Tôi sẽ quý trọng tình cảm của anh ấy. Anh ấy kiên quyết lắm, tôi phải làm gì để thay đổi quyết định của anh ấy.

Chia sẻ