Nhờ cuộc gọi của cô nhân tình, tôi đã quyết định tha thứ cho chồng
Nghe những câu từ này mà tôi cười khẩy. Không ngờ, cô ta lại dám thách thức, trêu gan tôi thế này.
Tôi lấy chồng được gần 2 năm và đang đơn thân nuôi con trai nhỏ. Vợ chồng tôi vừa ly thân được nửa tháng nay. Nguyên nhân bắt nguồn từ việc chồng tôi ngoại tình.
Trước khi cưới nhau, chúng tôi từng yêu nhau 4 năm trời. Chồng tôi là người đàn ông đào hoa. Anh đẹp trai, cao ráo, lại là con nhà giàu có nên chuyện có nhiều cô xin chết cũng là điều dễ hiểu. Nhưng suốt 4 năm đại học, anh chưa từng phản bội tôi một lần, cũng chưa từng để tôi mất lòng tin ở anh dù là nhỏ nhất. Ngày kết hôn, tôi còn nghĩ mình là người phụ nữ may mắn nhất, là nữ chính của những câu chuyện ngôn tình tôi thường hay đọc. Vậy mà, chuyện đời khó đoán.
Sau khi cưới, chúng tôi chuyển về nhà riêng do cha mẹ anh xây cho. Chồng tôi vẫn đóng trọn vai người đàn ông mẫu mực của gia đình, người chồng hết lòng chung thủy, yêu thương vợ con. Anh còn là người con rể quý, luôn được ba mẹ vợ yêu mến hết lòng. Nói chung, anh gần như hoàn hảo, vì thế đến nằm mơ tôi cũng không nghĩ đến ngày mình bị anh 'cắm sừng’.
Khi phát hiện ra mọi chuyện, tôi đã đau đớn đến mức nghẹt thở. Yêu anh sâu đậm, lại có con trai nhỏ chưa đầy 1 tuổi nhưng tôi cũng có tự trọng của tôi. Tôi đòi li hôn vì không thể chấp nhận được người đàn ông của mình lại ôm ấp người con gái khác. Anh đương nhiên không đồng ý và tìm mọi cách níu kéo, cầu xin tôi tha thứ. Quá nóng giận, tôi quyết định chuyển về nhà mẹ đẻ ở, ly thân một thời gian để suy nghĩ lại mọi chuyện.
Ngày kết hôn, tôi còn nghĩ mình là nữ chính của những câu chuyện ngôn tình tôi thường hay đọc. (Ảnh minh họa)
Vậy mà, cô nhân tình bé nhỏ của chồng tôi lại nghĩ tôi đã bị chồng “đá” nên hả hê lắm. Một buổi tối đang ngồi làm nốt công việc, tôi nhận được một cuộc gọi từ số máy lạ. Bắt máy, là một phụ nữ trẻ tuổi. Cô ta hỏi thăm tôi dạo này thế nào? Sống tốt không? Con cái vẫn ngoan chứ? Như thể người quen lâu ngày không gặp. Trong khi tôi chưa biết cô ta là ai nên vừa trả lời vừa dò hỏi lại.
Không ngờ, cô ả trơ trẽn trả lời: “Vâng, để em giới thiệu kẻo chị không biết. Em là Yến, người mà chồng chị đang yêu say đắm. Chị ạ, em không định phá vỡ hạnh phúc của gia đình chị. Nhưng anh Tuấn (chồng tôi) yêu em quá, xa em không được. Nên em mới gọi cho chị, mong chị buông tha cho anh ấy, ly hôn sớm để anh ấy thoát khỏi tình cảnh này. Em biết chị đau khổ lắm nhưng tình yêu không có lỗi”.
Nghe những câu từ này mà tôi cười khẩy. Không ngờ, cô ta lại dám thách thức, trêu gan tôi thế này. Sẵn cơn tức, tôi đáp lại cô ta một tràng: “Yến à. Chị đoán mặc dù giọng nói của em già dặn như gần 30 nhưng chắc em mới 16 – 17 tuổi, chưa hiểu sự đời nên không biết mình đang là kẻ thứ ba, kẻ mà vẫn bị mọi người coi thường vì trơ trẽn, nên chị sẽ tạm tha thứ cho sự xốc nổi của em. Em không cần tiếp tục khoe khoang, vì chị biết đối với chồng chị, em chỉ là một ả nhân tình và ở mức độ có thể bỏ bất kỳ lúc nào. Và em nên biết, vị trí “bà xã" của chị đang nắm giữ hiện nay, em còn lâu mới leo lên được. Em đừng nghĩ em chiếm được anh ấy vài tháng là có thể lên mặt với chị - người đã ở bên anh ấy 6 năm”.
Cô ả cũng chẳng vừa, cô ta gằn giọng với vẻ đầy căm tức, nói tôi là kẻ thua cuộc, chồng bị người khác cướp đi mà còn tỏ vẻ cao sang. Cô ta chê bai tôi bị chồng ruồng rẫy, cảm thấy tội nghiệp cho con tôi vì có người mẹ không giữ được bố cho con. Rồi cô ta vui vẻ cười rộ lên nói tôi thật đáng thương.
Tôi bình tĩnh đến mức nghe hết sự khoe khoang hợm hĩnh đó, rồi tôi chỉ nói: “Em cứ ngồi đó mơ tưởng đi..." (Ảnh minh họa)
Cô gái này nghĩ tôi sẽ tức lồng lộn lên nhưng tôi lại thấy bình tĩnh vô cùng. Tôi bình tĩnh đến mức nghe hết sự khoe khoang hợm hĩnh đó, rồi tôi chỉ nói: “Em cứ ngồi đó mơ tưởng đi. Chỉ cần chị còn sống, thì anh Tuấn vẫn là chồng chị, còn em vẫn chỉ là cô bồ nhí chán thì bỏ. Có thể em không biết, ngày chị ôm quần áo bỏ đi, anh ấy đã khóc như một đứa con nít và quỳ xuống, ôm lấy chân chị, mong chị tha thứ. Em cứ ảo tưởng tiếp đi xem bao giờ thì bằng chị. Mà nhân tiện cũng cảm ơn em về cuộc gọi này, nhờ có em mà chị quyết định không ly hôn nữa”. Sau đó tôi cúp máy.
Ngồi một lúc, tôi nghe thấy tiếng ô tô dưới nhà, tôi biết chồng tôi lại đến và ngủ trong ô tô đợi tôi cả đêm. Anh đã làm việc này nửa tháng nay. Tôi còn đoán chắc anh đã chia tay với cô bồ nhí, nên cô ta mới giận dữ gọi điện định mỉa mai chọc tức tôi. Trong lòng tôi vẫn còn rất giận anh, nhưng sau cuộc gọi của cô ả đó, tôi không muốn ly hôn anh nữa.
Nếu ly hôn, như vậy thì lợi cho ả ta quá. Tôi muốn giữ chặt anh lại, để anh là vật sở hữu của riêng tôi, để cho ả ta thấy tôi vẫn có quyền lực như thế nào đối với anh. Nhưng tôi sẽ tiếp tục hành hạ anh một thời gian trước khi đồng ý quay về nhà với anh. Tôi cũng muốn xem, chồng tôi có thể kiên trì đến bao lâu. Tôi suy nghĩ như vậy đã đúng đắn chưa chị em?