BÀI GỐC Đưa anh trai đi khám, nhìn tờ giấy chứng nhận mà tim tôi quặn thắt nhưng mẹ lại điên cuồng lao vào trách mắng rồi đuổi tôi ra khỏi nhà (P1)

Đưa anh trai đi khám, nhìn tờ giấy chứng nhận mà tim tôi quặn thắt nhưng mẹ lại điên cuồng lao vào trách mắng rồi đuổi tôi ra khỏi nhà (P1)

Mẹ tôi không chấp nhận được sự thật phũ phàng này. Nhưng người gây ra mọi chuyện, cuối cùng cũng do chính bà.

4 Chia sẻ

Đưa anh trai đi khám, nhìn tờ giấy chứng nhận mà tim tôi quặn thắt nhưng mẹ lại điên cuồng lao vào trách mắng rồi đuổi tôi ra khỏi nhà (P4)

N.T.M.H,
Chia sẻ

Chị dâu tôi quá quắt đến mức khiến mẹ tôi tăng xông vì tức. Nhưng thái độ của anh tôi mới là điều đáng bàn cãi.

Đêm tân hôn, khi bố mẹ tôi vừa đặt lưng nằm nghỉ thì chị dâu tôi chạy từ trên lầu xuống, trên người vẫn còn mặc bộ đồ ngủ xộc xệch. Chị ấy vừa giận dữ vừa giậm chân quát mắng loạn cả nhà. Chị gọi cả nhà dậy bằng được rồi gào vào mặt mẹ tôi: "Con trai hai người không xem tôi ra gì cả? Thảo là ai? Là ai? Mấy người định lừa tôi à?".

Cả nhà tôi ngớ người. Riêng tôi cười thầm trong bụng. Vốn dĩ hai người họ còn chưa kịp nói chuyện riêng với nhau quá nửa tiếng đã cưới thì sao biết được mọi chuyện về nhau? Nhưng tôi cũng chạnh lòng. Anh tôi, suy cho cùng, anh ấy vẫn không thể quên được chị Thảo. Chỉ không ngờ vì men rượu, anh ấy lại gọi tên người cũ trong đêm tân hôn của mình.

Mẹ tôi phải xuống nước, năn nỉ ỉ ôi mãi chị dâu tôi mới nguôi ngoai, không đòi ôm đồ về nhà mẹ đẻ nữa. Chị ấy cũng chẳng vừa khi kiên quyết đòi ngủ riêng với chồng một tuần để trừng phạt anh. Nhưng tôi thừa hiểu, chị ấy muốn một mình ôm đống tiền mừng bạc tỷ để tự xử lý thì đúng hơn. Mẹ tôi đòi, chị ấy nhất quyết không đưa rồi còn nói thẳng: "Tiền cưới của con dâu mà mẹ chồng giữ thì người ta lại cười cho đấy". Mẹ tôi cứng họng.

Đưa anh trai đi khám, nhìn tờ giấy chứng nhận mà tim tôi quặn thắt nhưng ngay lúc đó, mẹ tôi lại điên cuồng lao vào trách mắng rồi đuổi tôi ra khỏi nhà (P4) - Ảnh 1.

Nhưng tôi càng nhìn càng thấy lạ, đứa bé chẳng có nét gì giống anh tôi cả. (Ảnh minh họa)

Thời gian sau đó, mẹ chồng nàng dâu liên tục mâu thuẫn với nhau. Chị dâu đi làm về là nằm ườn chờ cơm. Mẹ tôi bảo chị ấy phụ việc nhà, chị ấy chẳng nói chẳng rằng, về thẳng nhà mẹ đẻ chở theo một cô giúp việc qua. Mẹ tôi tức tận cổ. Ngày nghỉ, chị ấy đi chơi, đi nhảy nhót tới tận khuya. Mẹ tôi nhắc, chị thủng thẳng bảo chị ấy đi đâu, mẹ chồng không được quyền quản lý. Mẹ tôi giận, bảo anh dạy lại vợ thì anh lạnh nhạt trả lời: "Dâu mẹ chọn thì mẹ đi mà dạy dỗ".

Hai người họ là vợ chồng mà chẳng khác gì người dưng. Cho đến một hôm, chị dâu tôi cười nắc nẻ thông báo có bầu. Bố mẹ tôi mừng như trúng số. Đặc biệt là mẹ tôi, bà cưng dâu hơn hẳn. Chị dâu có nói gì, có to tiếng hay ngang ngược thế nào, mẹ tôi cũng không dám nói nữa. Anh tôi cũng tỏ ra quan tâm đến chị hơn. Nhìn anh nấu cháo tẩm bổ cho vợ, tôi còn tưởng họ đã yêu thương nhau, cuộc hôn nhân đã được cứu vãn rồi.

Chị dâu sinh con, gia đình chị giàu có nên bỏ tiền cho chị sinh dịch vụ ở bệnh viện tư. Ai cũng thích khi thấy đứa bé bụ bẫm, trắng hồng hào, đáng yêu đang nằm khóc oe oe trên giường. Nhưng về sau, tôi càng nhìn càng thấy lạ, đứa bé chẳng có nét gì giống anh tôi cả. Mà cũng không giống chị dâu. Không hiểu sao linh tính mách bảo, tôi bí mật bàn với anh trai chuyện xét nghiệm ADN. Mới đầu, anh không đồng ý làm. Nhưng sau đó vài tháng, anh lại chủ động gọi tôi lại và nhờ tôi đi xét nghiệm giúp.

Cầm kết quả xét nghiệm, tay tôi run lên, sốc và xót xa cho chính anh trai mình.

(Còn tiếp)

Chia sẻ