Con gái tôi đua đòi làm "Hot girl"

,
Chia sẻ

(aFamily)- Chưa hết, trong những emails thằng bé gửi cho con gái tôi còn có cả các hình ảnh nó chụp qua webcam trong chiếc áo body khoe hình thể.

Kính gửi ban biên tập mục tâm sự trang web Afamily.vn!

Tôi có nỗi lo và nó đang lớn từng ngày. Tôi nghĩ thời gian tới, bản thân tôi sẽ phải nói cho những thành viên trong gia đình mình về câu chuyện liên quan. Nhưng bây giờ, lòng tôi đang rối bời và chưa biết xử lý sao cho ổn. Hôm nay, tôi ngồi viết câu chuyện của mình, nhờ ban biên tập gửi tới quý bạn đọc để họ giúp tôi chia sẻ, tháo gỡ vấn đề tôi đang mắc.

Tôi năm nay 41 tuổi, đang làm kiểm toán viên cho một ngân hàng thương mại tại Hà Nội, chồng tôi làm kỹ sư dầu khí, hay đi công tác vắng nhà. Tôi có hai đứa con, đứa lớn là con gái đang học lớp 10, đứa thứ hai là con trai đang học lớp 5.

Nỗi lo của tôi liên quan tới cô con gái lớn. Như các bạn đã biết, cháu đang ở tuổi dậy thì, tuổi này tâm sinh lý có nhiều thứ đáng để chúng ta phải quan tâm, phải nói. Là một người mẹ, tôi cũng hiểu điều đó nhưng quả thực thời gian eo hẹp, công việc bận rộn nên tôi cũng không quan tâm, tâm sự được nhiều với cháu.

Chồng tôi là một người khá khó tính và khắt khe trong việc dạy bảo con cái nhưng công việc của anh luôn phải đi xa. Nhanh thì một tháng, nhiều thường ba tháng mới về nhà một lần. Mọi chuyện ở nhà từ A đến Z anh đều giao cho tôi đảm trách. Anh chỉ vất vả một thời gian nữa là sẽ về điều hành cố định ở Hà Nội. Chính vì thế anh luôn động viên tôi giúp anh. Dù đi xa song anh vẫn thường xuyên gọi điện về nhà thăm hỏi mẹ con.

Con gái lớn của tôi thuộc diện ưa nhìn, kinh tế gia đình tôi cũng khá nên cháu được đáp ứng đầy đủ mọi thứ. Tôi luôn tự nhủ phải cho con cái bằng bạn bè để cháu không phải mặc cảm hay tủi thân. Từ ăn uống, quần áo, vật dụng, tư trang, học hành, vui chơi, giải trí, công nghệ, làm đẹp, tôi đều đáp ứng nhu cầu của cháu. Tôi thương cháu vì từ bé đã phải xa bố nên cố gắng bù đắp. Nhờ thế, con gái tôi không những phát triển đầy đủ về thể chất mà cả tinh thần. Mới học lớp 10 nhưng trông cháu như thiếu nữ 18, trắng trẻo, đây đặn.

Thời gian gần cháu không nhiều song tôi vẫn tranh thủ những lúc rỗi để dạy dỗ, bảo ban cháu mọi điều cần biết. Con gái tôi là một đứa có cá tính mạnh, nhanh nhạy thích ứng với nhiều cái mới. So với bạn bè cùng lứa, tôi thấy cháu có nhiều suy nghĩ táo bạo hơn các bạn.

Khoảng hai tháng gần đây, quá bận rộn nên tôi chưa có lúc nào hỏi thăm tình hình học tập của cháu. Dạo này tôi thấy cháu có nhiều thay đổi từ cách chưng diện, đi học thêm nhiều hơn, thời gian cũng không còn quy củ, tâm trạng thất thường. Mỗi lần đi học về hay ăn cơm xong cháu đều vào phòng sớm và đóng cửa kín mít.

Hôm rồi chồng tôi có ghé về thăm nhà, nhìn biểu hiện của cháu, anh không khỏi ngạc nhiên. Anh hỏi, tôi bảo con vẫn bình thường. Anh muốn nói chuyện với con nhưng tôi gàn vì nghĩ cháu đang thi giữa kỳ. Anh đồng ý và ngày hôm sau lại lên đường đi công tác.

Cách đây ba ngày, buổi chiều tôi không đi chợ nên về sớm hơn thường lệ. Mở cổng, thấy con gái hấp tấp dắt xe kêu phải đi học thêm, cô giáo bận nên thay đổi lịch, con phải đi cho kịp.

Cháu đi rồi, tôi vào nhà lên gác thay quần áo. Đi qua phòng cháu, thấy cửa chưa đóng, chuông điện thoại di động của con gái kêu réo rắt. Tôi chưa kịp nhìn số thì máy tắt, một tin nhắn tiếp theo gửi đến. Nghĩ con gái vội đi học quên máy ở nhà. Tôi không có ý định đọc tin nhắn của cháu nhưng nghĩ đến việc học thay đổi nên tôi mở máy. Đập vào mắt tôi là tên “lovely boy 92” và dòng tin “Ngọc yêu ( Ngọc là tên con gái tôi), sao anh gọi em không nghe máy thế, anh không ngồi ở quán net 139NT nữa rồi, em ra công viên TN nhé, mình đi dạo và “tâm sự” chút, em yêu”. Tôi bất ngờ, càng bất ngờ hơn khi chữ tâm sự ở trong ngoặc kép.



Sự tò mò nổi lên, tôi mở lại các tin nhắn trong máy con gái kiểm tra, cái tên “lovely boy 92” với tin nhắn nhan nhản, nôi dung toàn lời yêu đương mùi mẫn. Có nhiều tin nhắn khi đọc tôi còn phát ngượng vì sự trần tục đáng ra chỉ có ở những người trưởng thành chứ không phải là ở cô con gái và cậu con trai tuổi teen.

Tôi hoảng hốt với những gì mình thu nhận được từ điện thoại con gái, nhìn xung quanh, chiếc máy vi tính vẫn bật với nick yahoo vàng khè của con gái chưa kịp tắt. Tôi lại mục tin nhắn lưu trữ để tìm cái nick “lovely boy 92” . Kích vào một cái, thấy hàng loạt tin nhắn cũ xổ ra. Ôi, những dòng chat sặc mùi tình cảm của cô con gái mới lớp 10 và chàng người yêu lớp 12 khiến tôi choáng váng. Chưa hết, trong những emails thằng bé gửi cho con gái tôi còn có cả các hình ảnh nó chụp qua webcam trong chiếc áo body khoe hình thể.

Tôi tiếp tục xem những trang web con gái từng truy cập, rất nhiều link dẫn đến blog của anh chàng kia. Bên cạnh đó là hai trang web chứa nội dung sex. Trên đó có nhiều hình ảnh trai gái khỏa thân, những câu chuyện sex đọc lướt qua đã thấy nội dung thật đáng sợ nếu con trẻ dung nạp vào đầu.

Tai tôi như ù đi, còn mắt thì hoa lên, tôi không thể tin vào con mắt, vào những gì tôi nhìn, xem, đọc thấy từ những thứ xung quanh con gái tôi.

Lặng lẽ trở ra khỏi phòng con gái, mọi thứ tôi vẫn để nguyên vẹn. Lết về chiếc giường, tôi nằm vật ra với bao suy nghĩ mông lung. Mọi thứ xung quang trở nên quay cuồng. Bàng hoàng về cô con gái bao nhiêu, nỗi lo trong tôi càng lớn bấy nhiêu.

Tối hôm đó, con gái tôi trở về muộn hơn thường lệ, nó chào tôi qua quýt, kêu mệt và xin phép về phòng sớm. Tôi cũng không muốn chất vấn hay mắng nhiếc cháu. Tôi muốn uốn nắn cháu từ từ.

Khoảng 22h đêm hôm đó, tôi đi qua phòng xem cháu ngủ trưa. Thấy phòng tối, nghĩ cháu đã ngủ nhưng qua khe khóa bé, vẫn thấy ánh sáng hắt ra.

Tôi ghé mắt nhìn qua, các bạn có thể tưởng tượng được điều gì không? Con gái tôi, một cô bé mới 16 tuổi, trên người với chỉ bộ quần áo như người mẫu diện bikini đang uốn éo trước webcam, thỉnh thoảng lại lấy chiếc điện thoại, đèn flash sáng lóa, chụp ảnh lách tách.

Lửa giận ngùn ngụt bốc lên, tôi gào cửa nhưng cửa chốt. Con gái tôi mặc bộ đồ ngủ ra mở. Không kìm được, tôi vung tay tát con bé hai cái. Con bé ngã sóng xoài, tôi bắt đầu mắng nó như tát nước. Tất cả mọi thứ từ chiều tôi chứng kiến được lôi ra làm tang chứng, vật chứng để chì chiết. Trong cơn tức giận, tôi đã mắng nó là đồ con gái mất dạy, đua đòi, tha hóa đạo đức. Rằng bố mẹ mua máy tính, điện thoại cho con là để phục vụ việc học cho con chứ không phải để biến con thành một “hot girl” như các cô gái cứu nét báo chí vẫn đăng.

Sau cái đêm hôm ấy, con gái tôi trở nên lỳ lợm, ngang tàng. Nó thường nhìn tôi bằng con mắt chống đối và lảng tránh. Tôi gọi điện hỏi thăm cô giáo chủ nhiệm cháu thì nhận thêm một tin không vui là dạo này cháu học hành rất chểnh mảng, lên lớp không tập trung, có biểu hiện trầm cảm.

Chồng tôi cũng gọi điện về, tôi giấu anh không dám nói ra. Nghe giọng hơi khác của tôi, anh có vẻ hồ nghi. Anh nói hai tuần nữa sẽ về thăm nhà.

Khi anh về tôi sẽ phải nói và trả lời anh sao về tình hình con gái tôi. Anh là người rất gia trưởng và nghiêm khắc. Tôi tin chắc anh không bao giờ để yên nếu biết con gái chúng tôi đua đòi như vậy. Anh đã tin tưởng trao hết cho tôi trách nhiệm dạy bảo con cái khi anh vắng nhà. Vậy mà tôi đã không làm được, để xảy ra nông nỗi thế này.

Tôi đã quá chiều cô con gái mình chăng, thiếu quan tâm tới nó chăng? Với những gì tôi tìm hiểu được về nó, liệu nó đã làm cái chuyện dại dột với cái tên “lovely boy 92” kia chưa?

Lòng tôi phân vân và lo lắng quá! 

H.N

Chia sẻ