BÀI GỐC Ngày kết hôn, chú rể khiến tôi bẽ bàng và sốc nặng

Ngày kết hôn, chú rể khiến tôi bẽ bàng và sốc nặng

Khi tôi bước ra khỏi nhà, bao nhiêu người nhìn tôi bằng ánh mắt đầy thương hại. Chưa kịp hết sốc vì bị chồng sắp cưới bỏ rơi, tôi lại nhận được tin anh gặp tai nạn, đang hôn mê trong bệnh viện.

10 Chia sẻ

Vì câu nói của người khách xa lạ, chồng tát tôi và đòi ly hôn

T.V.A,
Chia sẻ

Khi mình bê mâm lên, mấy người khách nhìn nhìn mâm cơm rồi một người lạ mặt nói: “Vợ chú K đảm đang thật, mà chú cũng xuề xòa đấy...".

Mình năm nay 30 tuổi hiện đang làm nhân viên cho một công ty tư nhân lương tháng 4,5 triệu. Mình đã lấy chồng cách đây 6 năm, hiện tại mình có một bé trai đang học lớp một và một bé gái vừa tròn hai tuổi. Chồng hơn mình 3 tuổi hiện anh làm công tác hành chính ở quận. 

Vợ chồng mình được bố mẹ 2 bên hỗ trợ mua lại một căn chung cư cũ. Nói như thế để các mẹ biết gia cảnh nhà mình cũng chả khá giả gì. Tháng nào mình cũng phải chật vật cố kiếm thêm tiền bằng cách bán hàng thuê cho các chủ shop online trên mạng mà thu vẫn không đủ chi. Nguyên nhân là mình có một ông chồng quá “vàng mười”. 

Từ ngày lấy nhau đến giờ mình chưa bao giờ được cầm nắm một đồng tiền lương của ông xã. Tất cả mọi khoản chi tiêu trong nhà như thực phẩm, tiền điện nước, rồi tiền biếu nội ngoại hai bên … cho đến cả tiền học phí của các con cũng một tay mình lo liệu. 

Lương chồng một tháng bao nhiêu mình cũng không bao giờ được biết cụ thể. Mỗi lần nhà túng thiếu gì thì mình lại phải vác mặt đi vay chứ anh cũng chẳng thèm đoái hoài quan tâm. Nhiều lúc bí bách quá mình hỏi đến tiền của anh đâu để phụ giúp thêm vào với mình thì anh luôn miệng kêu anh không có tiền, anh là người nhà nước lương chẳng đủ tiền trà thuốc nói chi phụ giúp mình. 

Tuy bảo là không có tiền nhưng chồng mình lại mắc bệnh sĩ diện hão, mỗi lần ra đường, anh chải chuốt bóng lộn. Quần áo của anh dùng toàn các loại đồ hàng hiệu, riêng đôi giày da anh đi cũng trị giá gần 5 triệu đồng. Trong khi đó ba mẹ con mình thì lúc nào cũng phải mặc đồ hàng chợ rẻ tiền. Có khi mình thèm mua một cái áo mới để mặc nhưng nghĩ đến các con mình lại do dự chẳng dám mua.

chồng sĩ diện

Con mình ốm nặng mà chồng còn lôi bạn cơ quan về nhậu. (Ảnh minh họa)

Diện đỏm đã vậy nhưng chồng mình lại rất lười, từ ngày lấy nhau đến giờ chưa bao giờ mình thấy anh động tay vào cái chổi để quét nhà hay giúp vợ rửa cái bát. Mình thì lúc nào cũng quay như chong chóng với việc nhà, việc công ty rồi đưa đón con đi học. Còn chồng thì vẫn cứ ung dung: Sáng dậy đi làm đến cơ quan, tối về thì nắm khểnh trên ghế uống nước trà, xem ti vi chờ vợ cơm bưng nước rót tận nơi. Đến cái tăm ngay trước mặt chồng cũng chả chịu lấy mà luôn sai con hoặc mình làm.

Mình chán ngán chồng sĩ diện đến tận cổ bởi cảm giác như mình phải nuôi thêm một đứa con mọn vậy. Nhiều lần mình có ý định ly hôn nhưng nghĩ đến cảnh hai đứa con không có bố nên mình đành nhận nhịn. Thôi thì cứ coi như mình mua một người cha cho những đứa con của mình. Nhưng hôm vừa rồi thì mình thật sự không thể nhẫn nhịn được nữa. 

Hôm đó do con gái út của mình bị ốm sốt khá nặng. Mình đã phải xin sếp cho nghỉ phép để ở nhà chăm con. Thế mà chồng mình lôi một đống bạn cơ quan có thân có lạ, về nhậu nhẹt mà không thèm báo trước cho mình lấy một tiếng. 

Do con quấy khóc và mải chăm con nên mình không dọn dẹp được nhà cửa, thành ra nhà hơi bừa bộn hơn mọi hôm. Thấy khách đến, mình vừa ôm con, vừa thu dọn ít đồ chơi còn vương ở phòng khách. Quay sang đã thấy mấy anh bạn chồng mình nhấm nháy cười với nhau. 

sĩ diện

Mình chưa nói dứt lời thì chồng đã giơ tay tát mình cháy má. (Ảnh minh họa)

Con ốm nên mình không nấu cơm được, mình bèn ra chợ mua ít thức ăn chín sẵn về bày ra đĩa để chồng tiếp khách. Khi mình bê mâm lên, mấy người khách nhìn nhìn mâm cơm rồi một người lạ mặt nói: “Vợ chú K đảm đang thật, mà chú cũng xuề xòa đấy. Vợ tôi mà để nhà cửa bề bộn, rồi khách của chồng đến mà tiếp đón kiểu này, chắc chắn là tôi cho bạt tai hoặc trả về nơi sản xuất”.

Nghe khách nói thế mình ấm ức lắm nên nói luôn: “Anh muốn cơm ngon canh ngọt thì về nhà anh bảo vợ anh nấu cho mà ăn, em vụng về nên chỉ làm được thế thôi ạ”. Mình chưa nói dứt lời thì chồng đã giơ tay tát mình cháy má. 

Quá bất ngờ trước cách xử sự của chồng, mình ôm con lao vào phòng ngủ đóng cửa lại khóc rấm rứt. Còn chồng và bạn chồng thì rủ nhau ra quán nhậu ăn uống vì chê mâm cơm mình bê ra. 

Đêm đó chồng cũng không thèm về nhà ngủ nữa. Chiều hôm sau anh đi làm về, đưa cho mình tờ đơn ly hôn có sẵn chữ ký và bảo không chấp nhận được người vợ hỗn hào, coi thường và không biết giữ sĩ diện cho chồng như mình. Giờ mình không biết làm sao nữa, nên kí vào đơn để giải thoát bản thân khỏi người chồng vô dụng lại sĩ diện hão. Hay xuống nước xin lỗi chồng nhà cửa yên ổn còn làm ăn nuôi con?

Chia sẻ