"Tức nước vỡ bờ"
Tiếng la hét, tiếng đồ đạc vỡ vụn phát ra từ phòng vợ chồng Dũng. Bà Hoa hốt hoảng lên xem nhưng rồi bà phải khựng lại, vì cửa phòng của hai vợ chồng đứa con trai đã khóa trái...
Yến càng la hét thì cơn giận của Dũng càng được đẩy lên đỉnh điểm, anh toan xông vào kéo vợ ra toan hòng phải dạy cho một bài học thì bà Hoa vội ôm chặt lấy cậu con trai van xin: “Mẹ xin anh! Anh có để cho mẹ sống thêm vài ngày nữa không? Sức mẹ sắp tàn rồi... Thế này thì mẹ sống sao nổi con ơi...!”. Tiếng mẹ khóc nấc nghẹn ngào, bà ngồi bệt xuống, ôm chặt lấy chân con làm Dũng khựng lại... Anh vội vàng đỡ mẹ lên, ứa nước mắt: “Con xin lỗi mẹ! Con là đứa bất hiếu, là đứa không ra gì! Mẹ tha lỗi cho con...”.
Kể từ ngày biết mẹ bị bệnh nan y giai đoạn cuối, Dũng lao đao chạy ngược chạy xuôi, hỏi han phương pháp điều trị để cứu sống mẹ bằng được, thế nhưng Yến thì không bằng lòng. Yến cho rằng căn bệnh của bà đã rơi vào ngõ cụt có đổ bao nhiêu tiền vào cũng vô ích, vì thế mỗi lần chồng về lấy tiền chạy vạy chỗ này, xuôi ngược chỗ kia thì Yến bắt đầu khó chịu.
Ngày bình thường đã đành Yến không ưa gì mẹ chồng. Đối với Yến, một bà mẹ chồng quê mùa, lạc hậu, cả đời bám trụ ở nông thôn thì chỉ cần căn cứ vào “đẳng cấp” cũng đủ để cô không xếp bà ngang hàng với các bà mẹ chồng khác. Do đó, Yến thản nhiên nói trống không, thậm chí nhiều khi sai bà như người giúp việc. Quần áo bà thay ra, nếu bà vô tình để lẫn vào chậu quần áo của “gia đình” Yến thì ngay lập tức cô cầm chiếc gậy, gẩy sang một chậu khác... Bao nhiêu lần chồng góp ý thì Yến gạt phắt. Cậy thế chồng hiền lành, nhún nhường vợ và sợ mẹ phiền lòng không dám to tiếng, Yến càng được thể phách lối hơn.
Đến khi biết bà bị bệnh giai đoạn cuối, Yến càng tỏ thái bất mãn với mẹ chồng. Cho đến hôm nay, khi Dũng dò hỏi được phương pháp điều trị có cơ may ngăn cản mầm bệnh trong người mẹ phát triển, anh vội vàng về bàn với Yến, câu nói: “Dù có phải bán cả nhà để chữa trị cho mẹ, thì cũng phải làm” của Dũng khiến Yến nhảy dựng lên. Cô bắt đầu xỉ vả chồng không tiếc lời, đập phá đồ đạc... Cho tới khi bà Hoa lên đập cửa phòng, muốn mẹ chồng nghe được những lời “rút ruột” của mình, Yến càng tỏ ra quá quắt... Sau những cái tát trái má, sự ngã quỵ của bà Hoa... làm cho căn nhà trùng xuống.
Ngồi ôm đầu trong phòng khách ngẫm nghĩ thật lâu, Dũng đứng dậy đẩy cửa bước vào phòng thẳng thừng tuyên bố: “Vợ thì tôi có thể bỏ và lấy một cô khác nhưng mẹ thì tôi chỉ có một mà thôi. Cô chuẩn bị đi, tôi sẽ gửi đơn lên tòa. Chúng ta đã kết thúc rồi!”. Sự quyết liệt của Dũng khiến Yến chết lặng...