BÀI GỐC "Em muốn khám màng trinh"

"Em muốn khám màng trinh"

Sau khi khám, bác sĩ bảo màng trinh của tôi dày, đàn hồi tốt, người yêu cho tay vào chỉ làm trầy xước thôi. Tôi òa khóc khiến cả 2 trợ lí và bác sĩ nhìn tôi.

4 Chia sẻ

Sốc nặng khi chị gái quyết định sinh con trong tai tiếng

,
Chia sẻ

Rồi chị gái có thai, cả nhà tôi đã sốc nặng. Anh ta im lặng trốn tránh trách nhiệm và gia đình anh thì đánh tiếng không cho cưới, họ nói chị tôi “ngu thì chết". Bố tôi suy sụp và đau đầu đến nổi điên...

Chào tác giả tâm sự và chào chị Ngọc Hà - chủ nhân chia sẻ: "Cầu xin bạn trai cho mượn cái danh suốt thai kỳ"!

Đọc câu chuyện của bạn hiện tại làm tôi nhớ lại chuyện của chị gái mình cách đây ba năm về trước. Nhà tôi có bốn chị em gái và một cậu em trai út. Gia đình tôi không khá giả gì, chị gái đầu lấy chồng sớm nên trong nhà còn có bốn chị em tôi. Chị thứ hai của tôi làm công nhân may, chị kế tôi học Đại học Sư phạm, còn tôi cũng đang học đại học và cậu em trai đang học cấp ba.

Bố mẹ luôn tự hào về chị em chúng tôi, những đứa con ngoan ngoãn, giỏi giang (trong mắt bố mẹ tôi là như thế!). Khi hai chị em tôi chưa vào Sài Gòn học, mấy chị em tôi rất thân thiết, chia sẻ với nhau tất cả mọi chuyện trong cuộc sống thường ngày… Nhưng sau này, chúng tôi bận học tập và làm việc nên mọi người cũng ít có thời gian để trò chuyện với nhau. Chị thứ hai của tôi là một người rất giỏi giang, khéo léo. Chị không xinh đẹp nhưng lại rất được nhiều người mến mộ.



Dù chị đã lớn tuổi (sinh năm 1982) nhưng chị không muốn quen ai và từ chối tất cả những người theo đuổi chị. Cho đến khi một anh bạn học cùng thời cấp hai với chị xuất hiện (anh ta cùng xã với gia đình tôi) thì cũng là lúc chị tôi bắt đầu biết yêu. Khi hai người bắt đầu công khai tình cảm thì gia đình tôi không ai đồng ý bởi hoàn cảnh gia đình anh ta rất khó khăn và phức tạp: bố anh mất sớm, mẹ ghẻ của anh bị tật nguyền, đi làm ô sin nuôi sống bản thân nên anh ta được chị gái cùng cha khác mẹ nuôi nấng từ nhỏ. Bản thân anh yếu ớt, không có nghề nghiệp, lại là người không có ý chí, quyết tâm… nói chung mọi người trong gia đình tôi đều không ưa anh ta. Và gia đình anh ta cũng không đồng ý cho anh ta lấy chị gái tôi.

Rồi chị gái tôi có thai, cả nhà tôi đã sốc nặng. Gia đình anh ta đánh tiếng không cho cưới, rồi nói chị tôi, “ngu thì chết”, còn anh ta im lặng và trốn tránh trách nhiệm của mình. Bố tôi suy sụp, ông đau đầu đến nổi điên... (Tôi hiểu được nỗi thất vọng và nhục nhã của bố như thế nào khi phải đối diện với hoàn cảnh đau lòng này). Chị gái tôi quyết định sinh con dù mọi người trong gia đình ai cũng khuyên bỏ. Thời gian đó là những ngày tháng cực kỳ khủng khiếp đối với gia đình chúng tôi. Chị em tôi ra đường không dám nhìn mặt ai, dân làng xì xào, bàn tán, rồi họ mang chị gái tôi ra làm “bài học đắt giá” để dạy dỗ con cái họ.

Gia đình tôi tai tiếng, chị em tôi đi học xa nhà cũng bị người ta đặt dấu hỏi về sự “cuộc sống riêng tư” của mình. Rồi chị tôi sinh con, một bé gái rất xinh xắn, thông minh. Đứa bé càng lớn lên càng đáng yêu, xinh đẹp và dường như dân làng đã quên đi “bài học” của chị tôi. Bố mẹ tôi cũng nguôi ngoai nỗi đau và tất bật đón thêm đứa cháu ngoại. Tuy khó khăn chồng chất khó khăn (vì bố mẹ còn phải nuôi hai chị em tôi ăn học xa nhà, cháu lại ốm yếu suốt) nhưng rồi ngày tháng cũng qua, cháu tôi bây giờ cũng đã được gần ba tuổi.

Chị gái tôi giờ đã lên làm cán bộ trong công ty may và với mức lương của mình, chị dư sức lo cho cuộc sống của hai mẹ con chị. Hiểu được hoàn cảnh của chị, bạn bè ai ai cũng yêu quý và muốn giúp đỡ mẹ con chị. Nhiều người trước đây theo đuổi chị vẫn tới nhà tôi chơi, thăm bé con và ngỏ lời muốn cưới chị, lo cho cuộc sống của hai mẹ con chị… nhưng chị chưa đồng ý vì hiện tại, chị cảm thấy hài lòng về những gì mình đang có. Cháu tôi không có cha và từ khi sinh ra đến giờ, anh ta chưa một lần nhìn mặt con bé, dù hai nhà chỉ cách nhau một cánh đồng nhỏ. Nhưng chị tôi vẫn không trách, không hận mà âm thầm nuôi con một mình.


Bạn thấy đó, chị tôi và cả gia đình chúng tôi đã từng suy sụp, tưởng chừng như không có lối thoát giống như bạn bây giờ vậy... nhưng ông trời không tiệt đường sống của ai cả mà chỉ do chúng ta tự tìm đến đường chết cho mình thôi. Bạn ạ! Bạn thử nghĩ xem, nếu bạn tự giết mình và đứa con trong bụng thì cha mẹ bạn sẽ sống thế nào? Liệu gia đình bạn có cảm thấy bớt đi được gánh nặng nào không? Bạn nên nhớ rằng, dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa thì gia đình bạn cũng không bao giờ bỏ rơi bạn. Cuộc sống còn dài, bạn còn làm được rất nhiều việc tốt, vậy tại sao bạn lại chọn cái chết?

Bạn chết vì ai tôi không biết... nhưng hãy sống vì cha mẹ, vì con cái và vì các em của bạn nữa. Bạn chưa làm được điều gì để báo hiếu với cha mẹ thì đừng làm khổ cha mẹ mình, bạn nhé... vì bạn tự giết mình cũng là tự giết cha mẹ bạn rồi đấy. Thiên đàng chưa hẳn đã có đâu... nên bạn hãy cố gắng tạo cho mình một cuộc sống bình thường, êm đềm như chúng tôi trước đây. Điều đó thật sự không khó đối với một cô gái xinh đẹp và có học thức như bạn đâu, bạn ạ! Tôi chúc bạn cũng mạnh mẽ giống chị của tôi ngày nào và trong cả hiện nay nữa nhé.

Thân chào! 

Chia sẻ