Sau khi nhận được tin nhắn của 2 đồng nghiệp thân thiết, tôi trải qua chuỗi ngày chán nản ở chốn công sở
Họ thông báo điều này làm tôi cực kỳ bất ngờ.
Công ty tôi đang làm thường không tuyển dụng lẻ tẻ mà hay tuyển nhân sự theo đợt. Ví dụ trong năm có 4 quý thì sẽ có khoảng 4 đợt tuyển dụng lớn. Sau mỗi đợt thì có nhiều nhân sự được vào làm. Và theo như tôi để ý, quan sát, những ai vào cùng đợt với nhau thường dễ thân thiết nhau hơn. Hồi tôi thi vào phòng phát triển sản phẩm, có 2 người nữa là Bình và Lan cũng trúng tuyển giống như tôi. Cả Bình và Lan đều bằng tuổi tôi, chúng tôi ra trường được 2 năm rồi.
Tuy chúng tôi không học cùng trường Đại học hay có hoàn cảnh giống nhau song may mắn là khi bắt đầu với môi trường mới, chúng tôi đã thân nhau rất nhanh. Đáng nhẽ, tôi, Bình và Lan là những người đối đầu, cạnh tranh trực tiếp với nhau trong công việc nhưng giữa chúng tôi chưa bao giờ xảy ra sự tranh đua quá gay gắt.
Sếp đứng đầu phòng phát triển sản phẩm của chúng tôi là một người phụ nữ. Chị này thì khác hẳn với tính cách của ba chúng tôi. Trong các cuộc họp, chị luôn tỏ vẻ nghiêm nghị, trong khi 3 đứa chúng tôi thể hiện ra bên ngoài rất thoải mái. Thực ra với riêng cá nhân tôi mà nói, đi làm đừng quá căng thẳng với nhau. Mọi thứ nên có chừng mực. Khi gay gắt quá thì chẳng còn ai muốn đến công ty nữa.
Trong khoảng hơn 1 năm đầu đi làm, thi thoảng một trong ba chúng tôi bị kiểm điểm, hoặc đen nhất là có lần 3 đứa ăn phạt luôn. Song chúng tôi không coi thường người đó. Cứ đến buổi trưa, chúng tôi cùng ra ngoài ăn. Thêm nữa, cuối tuần, chúng tôi nếu rảnh sẽ tụ tập ăn uống, lên pub thưởng rượu...
Nếu có một điều gì đó bí mật giữa ba đứa thì chính là mức lương. Vì chúng tôi đều có tư tưởng văn minh nên chúng tôi không hỏi người khác về mức lương của họ. Có lẽ vì chung lý tưởng, thành ra mới chơi cùng nhau thân thiết dù làm cùng phòng ban. Trong công việc, tôi học tập rất nhiều thứ từ Bình và Lan.
Tôi cứ ngỡ những điều tuyệt vời sẽ kéo dài mãi, để tôi luôn cảm thấy hài lòng với công việc và cuộc sống hiện tại. Vậy mà, biến cố xảy đến quá nhanh, làm tôi bàng hoàng tới độ phải nức nở giữa đêm.
Khoảng hơn 1 tháng trước, 3 chúng tôi bỗng trầm hơn. Ít đi ăn bên ngoài, công việc cũng gặp vài trục trặc. Tuy nhiên tôi chỉ nghĩ là thời điểm ra Tết thì ai cũng ngập trong công việc. Thêm nữa cả ba chúng tôi mới bị Covid-19 nên cơ thể, tinh thần còn mệt mỏi, rệu rã.
Vậy mà vào một ngày cuối tuần, tôi lần lượt nhận được tin nhắn của Bình và Lan. Đầu tiên là Bình nhắn tôi. Bạn ấy nói là sắp nghỉ việc vì không chịu được áp lực. Bình còn chia sẻ thật với tôi là bạn ấy thấy mức lương quá thấp, không đủ cho nhu cầu thường ngày. Lòng tôi nặng trĩu, nhưng tôi không nói gì thêm cả. Bởi Bình kiên quyết sẽ nghỉ việc rồi.
Chỉ khoảng 3 tiếng sau, đến lượt Lan nhắn với tôi. Bạn ấy cũng nói là sẽ nghỉ việc, và đã tìm thấy một bến đỗ mới. Trong 1 ngày, nhận được 2 tin nhắn của 2 người bạn, người đồng nghiệp thân thiết sẽ nghỉ việc, tâm trạng tôi rối bời. Đêm hôm đó tôi khóc đến tận 1 giờ sáng. Bình và Lan rời công ty rất nhanh chóng, mau lẹ. Hai đứa ấy hẹn khi nào rảnh sẽ cùng ăn 1 bữa lẩu no nê với tôi.
Giờ chỉ còn một mình tôi và những nhân viên kỳ cựu lâu năm. Có biết bao vấn đề xảy ra khi 2 người đồng nghiệp của tôi nghỉ. Một là tôi phải gánh vác thêm việc trước khi công ty tuyển được người mới. Hai là tôi không nói chuyện được với ai, mỗi ngày đi làm thật u ám, không hề vui vẻ chút nào. Trước đây, khi Bình và Lan còn làm việc, dẫu có bị sếp mắng, tôi cũng quay ra cười đùa với hai bạn ấy.
Điều mà tôi thắc mắc là vì sao Bình và Lan lại nghỉ việc đột ngột đến như vậy. Đáng nhẽ, 3 người thân nhau như vậy, thì hai bạn cũng cần nói để tôi chuẩn bị tinh thần từ trước. Gần 1 tháng nay, tôi cứ vật vờ ở chốn công sở. Mỗi ngày đi làm của tôi chỉ là để chấm công. Trong một vài khoảnh khắc, tôi cũng muốn nghỉ việc, nhưng tôi chưa sẵn sàng, chưa có nhiều can đảm như Bình và Lan...