BÀI GỐC Tôi bị người yêu cũ trả đũa (Phần một)

Tôi bị người yêu cũ trả đũa (Phần một)

Sau đêm đầu tiên, tôi gọi cho người yêu hơn 20 cuộc nhưng không liên lạc được. Lần đầu tiên tôi biết yêu cũng là lần đầu tiên tôi biết hận một người đàn ông.

5 Chia sẻ

Tôi bị người yêu cũ trả đũa (Phần hai)

N.T.V,
Chia sẻ

Có chết tôi cũng không thể nghĩ người tôi yêu lại đểu cáng đến thế này.

Từ sau đêm đó, Minh không hề liên lạc lại với tôi. Tôi gọi không được, nhắn tin facebook cho người yêu rằng tôi đã có bầu, mong anh gặp tôi để tìm cách giải quyết nhưng anh không trả lời dù đã xem. Nhiều đêm thức trắng, tôi hối hận điên cuồng, tự sỉ vả mình vì đã tin yêu nhầm người.

Một thời gian sau, tôi thấy trong người khang khác. Đi khám, tôi không thể tin vào tai khi bác sĩ thông báo tôi đã có thai được 5 tuần. Em bé đang phát triển tốt. Ngay lúc đó, suy nghĩ duy nhất lướt qua đầu tôi là: "Không thể giữ đứa bé lại được". Tuy nhiên, suốt dọc đường về, tôi vẫn không đủ can đảm để ghé vào bất kì bệnh viện tư nhân nào. Đầu óc tôi mơ màng, tôi chạy xe thất thần ngoài đường mãi gần cả tiếng mới chịu về phòng trọ.

Tôi biết phải đối diện với cái thai như thế nào đây? Rồi còn bố mẹ tôi ở quê sẽ chẳng thể nào chấp nhận được chuyện con gái cưng chưa chồng mà chửa. Ở quê tôi, chuyện này rất đại kị, nếu nhà ai có con gái như vậy, cả gia đình sẽ chịu tai tiếng. Thậm chí em gái tôi có thể vì tai tiếng của tôi mà không lấy được chồng. Nghĩ mãi, tôi quyết định thử vận may lần cuối.

Tôi bị người yêu cũ trả đũa (Phần hai) - Ảnh 1.

Thậm chí em gái tôi có thể vì tai tiếng của tôi mà không lấy được chồng. (Ảnh minh họa)

Sáng chủ nhật, tôi biết chắc Minh đang ở nhà. Trước đây khi còn bên nhau, có lần người yêu đã nói khu nhà anh ở cho tôi nghe, lần này tôi quyết đi tìm từ đầu ngõ đến cuối ngõ, phải tìm bằng được Minh. Minh từng nói anh mong có con, vì anh đã lớn tuổi rồi. Bố mẹ anh cũng mong có cháu. Tôi nghĩ dù họ có khinh miệt tôi, chắc chắn họ cũng sẽ không ghét bỏ đứa bé, bởi đó chính là máu mủ của họ.

Khi tôi bước vào ngõ nhỏ đó thì thấy trước một căn nhà số 15, một phụ nữ trẻ bụng vượt mặt đang mắng chửi, một phụ nữ trung niên ở trong nhà cũng đang mắng xối xả xua đuổi. Nghe qua thì có vẻ là một vụ đến bắt vạ rằng con trai bà kia làm chị này có bầu rồi bỏ chạy. Tôi đứng ngơ ngác ở đó, tưởng chừng số phận của mình cũng giống vậy nên hơi xót xa.

Một bác gái đứng nghe ngóng chuyện ở gần đó lắc đầu nói với tôi: "Cả tuần nay rồi, ngày nào cũng đến bắt vạ mà có bắt được đâu. Cái thằng Minh này cũng sở khanh, đây là cô thứ 2 rồi, mấy tháng trước một cô khác".

Tôi điếng người nghe cái tên quen thuộc đó. Tôi chỉ thầm hi vọng đây không phải anh Minh mà tôi quen. Cô gái kia thấy không bắt vạ được bà mẹ thì quay sang giọng oang oang tố cáo với những người xung quanh: "Mọi người xem anh ta nói yêu thương tôi. Tôi vì anh ta bỏ việc làm, bỏ cả cha mẹ. Anh ta nói anh ta ở nhà thuê, nghèo khổ, nên mượn tiền tôi. Tôi cho mượn hết. Thế mà sau này biết tôi có bầu, anh ta cút hẳn. Giờ tôi đến tận nhà, đòi họ chịu trách nhiệm, không cưới thì cũng phải cho tiền tôi sinh con. Nhưng anh ta bảo tôi bỏ con, tôi không bỏ đâu. Tôi phải sinh nó ra để nó biêt bố với bà nội nó như thế nào."

Tôi bị người yêu cũ trả đũa (Phần hai) - Ảnh 2.

Tôi đang thấm thía sự tuyệt vọng cùng cực của mình. (Ảnh minh họa)

Khi cô gái đang nói thì một người đàn ông từ trong nhà đi ra, kéo mẹ anh ta vào và đóng chặt cửa. Tôi chết sững khi người đàn ông đó lại chính là Minh, và lần này tôi cũng nhìn rõ được người phụ nữ lớn tuổi kia chính là mẹ anh ta, người mà tôi đã gặp trong viện, chính tay tôi giúp bà thay đồ, rửa vết mổ. Đầu óc tôi ong ong. Tôi loạng choạng xém ngã xuống. May có một người đàn ông đứng bên cạnh đỡ lấy và dìu tôi ra ngoài đám đông. Anh ấy còn tưởng tôi trúng gió nên lấy dầu thoa lấy thoa để trên trán. Trời ơi, có chết tôi cũng không thể nghĩ người tôi yêu lại đểu cáng đến thế này.

Ngồi một lúc, tôi còn nghe được loáng thoáng mọi người nói Minh là kẻ chẳng ra gì. Nhà nghèo, nhờ lấy vợ giàu mới có được tiền đồ ngày hôm nay. Thế mà anh ta cứ lăng nhăng hết người này người kia. Đâu vài tháng lại có cô đến nhà tìm anh ta. Nghe đâu cô vợ cũng chán nản hết xiết, bỏ đi vài lần nhưng anh ta dỗ ngọt lại xiêu lòng. Người chẹp miệng cho rằng anh ta đểu. Người lắc đầu chê mấy cô gái kia nông cạn, hám tiền. Người trách, thương cô vợ hiền quá, nhu nhược quá nên chồng mới lăng nhăng. Còn tôi, tôi đang thấm thía sự tuyệt vọng cùng cực của mình. Đi bắt vạ nhưng lại chứng kiến cảnh bắt đền khác đau đớn hơn mình. Đời đúng là cười ra nước mắt.

(còn tiếp)

Chia sẻ