Em gái ăn nên làm ra, chồng tôi chẳng vui mừng còn tỏ ra hậm hực, thậm chí anh còn bộc lộ một tính xấu khó lòng tưởng tượng
Thương em chồng làm mẹ đơn thân, tôi đã dạy cô ấy nghề làm tóc. Không ngờ sau khi ra nghề, cô ấy thành công hơn cả tôi.
Tôi luôn sống với tư tưởng giúp đõ người khác thì mình sẽ gặp được những điều may mắn. Chính vì vậy, đối với người bên nhà chồng, tôi đều xem như người thân ruột thịt, nhất là em chồng.
Cùng là phụ nữ, tôi đồng cảm với những gì em chồng đã phải đối mặt. Sinh con chưa đầy năm đã phải dứt áo ly hôn, cô ấy về sống với bố mẹ, xác định trở thành mẹ đơn thân. Chẳng phải nói cũng hiểu cuộc sống cô ấy đã khó khăn thế nào, ly hôn xong, cô ấy không còn gì ngoài đứa con còn chưa biết đi. Nhìn cảnh ấy, tôi cảm thấy xót xa tội nghiệp vô cùng.
Tôi không giàu về kinh tế nhưng lúc nào dặn lòng phải bù đắp cho cô ấy. Khi em chồng chuyển về nhà, có thứ gì ngon tôi cũng mang sang, thậm chí thi thoảng, tôi còn mua bỉm sữa cho cháu.
Thấy em chồng không có nghề nghiệp ổn định, tôi kêu cô ấy sang nhà rồi dạy cho nghề làm tóc, làm nail (mặc dù lúc đó, chồng tôi có ngăn cản vì sợ tôi bị cướp khách). Vốn khéo tay, em chồng học rất nhanh. Chỉ nửa năm sau đó, cô ấy đã làm thành thạo và đủ khả năng mở tiệm riêng.
Lúc đầu chỉ có mỗi biển hiệu và tiệm làm tóc cũng rất sơ sài. Vậy mà khách hàng vẫn kéo đến làm đẹp ngày càng nhiều. Còn tôi từ một người có lượng khách ổn định bỗng ít đi, bây giờ khách chỉ còn lác đác.
Thú thật tôi thấy chuyện này rất bình thường. Lộc ai người ấy hưởng, chưa kể ở khu phố của chúng tôi cũng có đến vài tiệm khác. Chỉ có điều chồng tôi vì chuyện này mà suốt ngày dằn vặt vợ. Anh trách tôi đã dạy nghề cho em chồng, để rồi bây giờ cô ấy phất lên, còn tôi thì chỉ đủ tiền sinh hoạt qua ngày.
Đỉnh điểm là chiều qua, em chồng sang nhà tôi chơi rồi buột miệng nói: "Nếu chị ít khách quá, hay sang tiệm làm cùng em. Một mình em làm không xuể". Cảm thấy bị xúc phạm, chồng tôi đuổi em về, còn dọa từ nay sẽ đứng trước cửa đuổi khách của cô ấy đi.
Bản thân tôi thì lại nghĩ khác. Dù gì bây giờ em chồng cũng đang gặp thời, tôi qua làm cùng cô ấy kiếm thêm chút tiền còn hơn là ở nhà ngồi không cả ngày. Nghe ý định của tôi, chồng bảo tôi chẳng có chút sĩ diện nào. Tôi thấy chồng mình mới là người vô lý, chẳng lẽ đi làm kiếm tiền chính đáng cũng phải quan trọng sĩ diện vậy sao? Theo mọi người tôi có nên sang tiệm của em chồng làm cùng không?
(thuylinh...@gmail.com)