Đêm tân hôn, tôi khóc cạn nước mắt trong nhà tắm, nhường giường cho người khác
Đến giờ đi ngủ, chồng tôi trải chiếc đệm ra phòng khách rồi nói chúng tôi sẽ ngủ tạm như vậy vài tháng.
Tôi quyết định yêu Hùng vì anh là người đàn ông có chí tiến thủ. Từ quê ra thành phố lập nghiệp, vậy mà 30 tuổi, anh đã có thể mua được căn chung cư để ở. Căn hộ khá nhỏ, chỉ có một phòng ngủ nhưng đến 3 người sống. Hai người còn lại là anh trai và chị dâu của Hùng.
Trước khi kết hôn, tôi sợ ở nhiều người, nhà chật bất tiện nên đã nói chuyện với anh chị. Lúc đó anh chồng nhiệt tình lắm, còn bảo sẽ tìm nhà trọ ngay. Vậy mà cưới xong, tôi về thẳng nhà thì thấy đồ đạc vẫn còn nguyên. Chẳng có chút gì là thay đổi so với ngôi nhà cũ.
Tôi đánh tiếng hỏi chị dâu bao giờ thì chuyển. Chị ấy lại lấy tay xoa bụng rồi ráo hoảnh đáp:
"Chị bầu sắp sinh rồi, giờ chuyển chỗ ở cũng phức tạp lắm. Chú Hùng bảo cứ ở đến khi sinh cháu rồi tính tiếp, chú ấy chưa nói với thím à?".
Thế đấy mọi người ạ. Nhà có một phòng ngủ, trong phòng đều là đồ đạc của gia đình anh chồng. Tất nhiên, ngay cả chiếc giường cũng bị anh chị ấy chiếm dụng. Đêm tân hôn, chồng trải đệm ra phòng khách rồi bảo tôi nằm tạm. Chị dâu đang bầu lại bắt chị ấy nằm dưới đất thì không hay.
Thấy tôi cứ ngồi trên sofa mãi, chồng xoa dịu và hứa chị dâu sinh xong sẽ tìm nhà cho anh chị. Ấm ức quá, tôi chạy thẳng vào nhà tắm rồi bật khóc nức nở. Thà không có nhà đã đành, đằng này nhà có, vậy mà chúng tôi vẫn phải nằm ngoài phòng khách tạm bợ như vậy sao? Theo những gì chồng tôi và anh chị chồng nói, chúng tôi sẽ còn sống chung ít nhất là 3 tháng nữa. Cho dù không nảy sinh mâu thuẫn thì tôi cũng không thể chấp nhận nhường phòng cho người khác như vậy được. Tôi nên làm gì để anh chồng và chị dâu chấp nhận chuyển ra ngoài ở đây?
(Xin giấu tên)