Bố tôi cho chú thím ở nhờ trên miếng đất gần 1000m2 ở quê nhưng khi ông qua đời, cả nhà họ định chiếm đoạt luôn của các cháu

Mạn Ngọc,
Chia sẻ

Đúng là một giọt máu đào chẳng bằng nổi một ao nước lã.

Bố tôi mất cách đây 5 năm, sự ra đi của ông đã khiến 3 chị em chúng tôi suy sụp rất nhiều, có những lúc tôi tưởng chừng như mình có thể gục ngã bất kỳ lúc nào. Kể cả cho đến tận bây giờ, đã 5 cái giỗ trôi qua mà tôi vẫn không thể nào quên được cái giây phút bố buông tay mấy đứa con để đi về trời.

Mẹ tôi mất sớm, sau khi sinh em út được hơn 1 năm thì mẹ tôi qua đời. Kể từ đó chúng tôi đều do một tay bố nuôi, ông cũng chưa bao giờ có ý định đi bước nữa. Dù trong những năm tháng ấy, bố có tình cảm với một vài người nhưng tất cả chỉ dừng lại ở mức độ bạn bè thân thiết chứ không bao giờ đi xa hơn.

Bố tôi rất giỏi, ông làm ăn kinh tế khôn khéo nên tài sản của ông cũng không phải là ít, tuy không hơn ai nhưng ít nhất cũng là có của để dành. Bố tôi hay nói rằng, ông có tận 3 đứa con mà không cố cày để cho mỗi đứa một cái nhà thì sao được.

Quả thật, đến khi bố tôi hơn 60 tuổi thì ông đã để cho mỗi đứa một cái nhà rồi. Mặc dù với sự nuôi dạy của bố, chúng tôi chẳng bao giờ có ý định tị nạnh hay tranh giành gì với nhau nhưng ông vẫn cẩn thận cho 3 đứa đều như nhau, đứa nào đất đai ông cho có vẻ ít hơn thì ông cho thêm một khoản tiền.

Ông trời có lẽ thấy bố tôi tốt quá nên muốn đưa ông về giời nghỉ ngơi sớm, bố tôi mất khi mới tròn 70 tuổi. Ông không ốm đau nặng nề gì, một cơn đột quỵ đến nhanh rồi đưa ông đi cũng thật nhanh. Dù vậy thì trước khi mất ông cũng đã lo toan chu toàn mọi thứ.

Bố tôi cho chú thím ở nhờ trên miếng đất gần 1000m2 ở quê nhưng khi ông qua đời, cả nhà họ định chiếm đoạt luôn của các cháu - Ảnh 1.

Trong di chúc của bố, ông có nhắc đến một miếng đất ở quê có diện tích 980m2. Miếng đất này ông ghi rất rõ ràng là dành cho các cháu của mình không phân biệt nội ngoại. Đến thời điểm thích hợp, bố mẹ chúng là mấy đứa bọn tôi sẽ phải chịu trách nhiệm phân lo chia đất đều hết cho mấy đứa cháu.

Kể từ khi ông mất chúng tôi không quá bận tâm đến miếng đất đó vì nói thật là 3 anh chị em chúng tôi hưởng phúc đức của bố để lại nên chúng tôi cũng có của ăn của để. Mãi đến thời gian vừa rồi, lúc anh cả ngồi soạn lại đồ của bố mới thấy tờ giấy chứng nhận quyền sử dụng đất ở quê.

Tôi vốn là đứa có linh cảm khá nhạy bén trong nhà, chẳng hiểu sao hôm ấy tôi cứ cảm thấy sốt ruột nên mới bảo anh cả và cậu em út hay về quê xem đất đai thế nào. Nếu cần thì xây tạm cái nhà cấp 4 lên để giữ đất chứ không cứ để đấy lỡ hàng xóm người ta tưởng để không lại lấn chiếm thì sau này khó cho mình.

Y như những gì tôi lo xa, khi về xem miếng đất, quả thật là có vấn đề phát sinh. Tuy nhiên không phải là do có ai lấn chiếm đất đai mà cũng chẳng phải do hàng xóm mà lại do chính người nhà, họ hàng của mình.

Chú Hưng và thím Nhàn là em ruột và em dâu của bố tôi. Chúng tôi không phải là không liên lạc với chú thím nhưng nếu như chúng tôi không hỏi đến thì chú thím cùng lờ đi hoàn toàn chuyện bố tôi cho chú thím trồng trọt canh tác, nuôi gia súc ở miếng đất của bố.

Khi thấy chúng tôi nhắc chú thím sắp xếp để cuối năm chúng tôi lấy lại miếng đất xây cái nhà. Chú Hưng và thím Nhàn liền giở mặt.

- Đất nào của chúng mày? Chúng mày bán xới bao nhiêu năm xong về đây đòi đất của chú thím hả? Đây là đất của vợ chồng tao!

Thật ra tôi cũng đoán được phần nào rồi nên không hề bất ngờ. Có lẽ tại bố tôi tốt quá nên người ta lợi dụng mà còn lợi dụng ngay cả khi ông đã chẳng còn trên đời này.

- Đất là bố cháu cho chú thím ở nhờ. Bố cháu mất đã mấy năm nay rồi bọn cháu vẫn để yên cho chú thím ở nhờ. Bây giờ bọn cháu có việc cần đến thì chú thím lại gây khó dễ là sao?

Thấy thái độ không mấy tử tế của chú Hưng thím Nhàn, tôi cũng chẳng việc gì phải nói năng giữ kẽ. Thế nhưng chú thím tôi cũng chẳng vừa.

- Tao nói cho chúng mày biết, đất này tao ở hơn chục năm nay rồi, bố chúng mày cũng chết từ lâu rồi, đi mà gọi bố chúng mày đến đây đòi đất này.

Câu này đã động vào giới hạn cuối của của anh tôi. Anh bảo chúng tôi đi về không việc gì phải tranh cãi. Về thì anh liên hệ chính quyền cũng như anh em xã hội của mình đến để cưỡng chế chú thím rời đi.

Mấy hôm trước chú Hưng thím Nhàn còn đưa cả con cả cháu đến xin chúng tôi cho ở thêm đến sang năm rồi sắp xếp nhưng anh tôi không đồng ý. Lòng tốt thì nên đặt đúng chỗ, đặt sai một cái là người ta sẽ lên cổ mình ngồi ngay!

Chia sẻ