Ấy vậy mà mẹ chồng lại có “nước cờ” không ai ngờ.
3 đứa, 3 nỗi lo khiến tôi đêm nào cũng trăn trở.
Cuối cùng, tôi chẳng còn cách nào khác, đành dắt bà nhà sang nhà con út.
Không ai nói gì trong vài phút. Cảm xúc lẫn lộn. Có chút bối rối...
Bố mẹ chồng mặt cắt không còn giọt máu. Họ xin lỗi tôi thay cho con trai ngu dại, bảo tôi tha thứ cho chồng vì đứa nhỏ. Nhưng tôi đã chuẩn bị kịch bản này từ lâu.
Chính bố là người vất vả lo cho anh trai tôi đi định cư ở nước ngoài, vậy mà anh lại khiến bố đau lòng chỉ bằng 1 câu nói...
Nếu tôi được đối xử công bằng, có lẽ tôi đã không làm vậy.
Giờ tôi mới hiểu tại sao chị chồng lại giàu có như thế, sống ích kỉ với cả người nhà thì chẳng còn gì để nói nữa.
Sau khi một doanh nhân Trung Quốc qua đời, vợ và các con đã nảy sinh mâu thuẫn phân chia tài sản thừa kế do ông không để lại di chúc.
Biết trước phiền phức như này thì vợ chồng tôi đã không nhường cho em chồng chọn đất.