"Âm mưu" của vợ tôi đằng sau "lớp vỏ - giỏi chuyện giường chiếu”
Lấy được vợ giỏi "chuyện ấy" kể ra cũng là một may mắn và hạnh phúc. Nhưng giỏi đến mức 6 năm vẫn rạo rực như lửa thì có lẽ là bất hạnh.
Đọc bài về những cô nàng than thở sợ chồng nhu cầu cao mà sao tôi thấy đồng cảnh ngộ đến lạ, mặc dù tôi là đàn ông. Các chị các cô sợ chồng thì tôi sợ vợ. Đối với đàn ông, lấy được người vợ “giỏi chuyện giường chiếu” quả thật là một niềm may mắn và hạnh phúc. Nhưng ở với nhau tới 6 năm trời, vợ vẫn còn “rực như lửa” thì đúng là một thách thức lớn đối với bản lĩnh đàn ông của tôi.
Vợ chồng tôi kết hôn đầu năm 2009, tính đến nay là được hơn 6 năm. Ở với nhau lâu đến mức sáng ra một người thản nhiên đánh răng, một người ngồi bên đi vệ sinh hoặc tắm. Hoặc tôi có thể gác chân lên bàn khi ăn, còn vợ thì vừa ăn cơm vừa cắm cúi xem ti vi đến mức gắp nhầm thức ăn lên mũi. Nói chung, hai vợ chồng không có điều gì để ngại ngần xấu hổ với nhau nữa.
Hồi chưa cưới, chúng tôi yêu nhau cuồng nhiệt. Yêu đến mức mà chỉ mới quen được 6 tháng đã thấy không thể xa nhau, phải cưới vội về để được sống cùng nhau. Mấy tháng đầu tân hôn, chúng tôi mải miết cho “chuyện ấy” đến mức cả hai gầy đi trông thấy. Ai cũng cười nói chúng tôi tiết chế đi. Bạn bè thì trêu “đúng là vợ chồng son”. Lúc đó tôi thấy tự hào và mát mặt lắm vì có một người vợ giỏi chiều chồng "chuyện ấy", am hiểu chuyện giường chiếu, không khi nào khiến tôi chán. Thời gian đó, cả ngày đi làm tôi luôn bứt rứt, chỉ mong sớm đến tối xem vợ tôi “giở trò gì”.
Nhưng qua thời gian mặn nồng được một năm thì chúng tôi lâm vào tình trạng lục đục như bao gia đình khác. Tôi bị giáng chức, vợ tôi thì chuyển công tác nên chưa ổn định. Tiền lương của hai vợ chồng bắt đầu cạn dần. Sau đó tôi lại biết chuyện vợ tôi âm thầm uống thuốc tránh thai để trì hoãn chuyện sinh con. Biết việc này tôi đã rất tức giận. Thế là chúng tôi có thêm một cớ để cãi nhau.
Đối với đàn ông, lấy được người vợ “giỏi chuyện ấy” quả thật là một niềm may mắn và hạnh phúc. (Ảnh minh họa)
Vợ tôi cho rằng sinh con bây giờ khi kinh tế chưa ổn định chỉ làm khổ con, khổ vợ. Còn tôi lại nghĩ, giờ đang trẻ, không chịu sinh con đến khi lớn tuổi thì lại rơi vào tình cảnh cha già con mọn. Nhưng lạ một điều, cứ cãi nhau ban ngày chí chóe như thế nào, đạp cửa bỏ đi bao nhiêu lần. Thì buổi tối cả hai lại “hành hạ” nhau trên giường cho bõ ghét bấy nhiêu. Lần nào tôi cũng bị vợ “trị” cho thê thảm, vắt hết sức lực. Đến sáng hôm sau, đụng chuyện gì bực bội thì vẫn cứ cãi nhau như thường.
Cuối cùng, sau một thời gian thì vợ tôi thỏa hiệp, cô ấy dừng uống thuốc một thời gian và đã “trúng thưởng”. Thời gian vợ mang bầu là quãng thời gian vui vẻ nhất của tôi. Vì vợ tôi “lực bất tòng tâm”. Mỗi lần đòi hỏi là tôi lấy lý do “không tốt cho bà bầu” để “trốn chuyện ấy”. Sinh con xong được 2 tháng, vợ tôi “hâm nóng” lại hôn nhân bằng những chiêu trò ngày trước khiến đêm nào tôi cũng quá nửa đêm mới được đi ngủ. Trong khi vợ tôi thì lăn ra ngủ cả ngày với con, sướng đến khiến người khác phát ghen.
Hồi đó tôi chỉ mong công ty cử đi công tác ở đâu đó một tuần để được thoát khỏi cảnh “trả bài” cho vợ. Sau đó tôi lại nghĩ hay cố làm vợ mang bầu tiếp để được nghỉ thêm năm. Tuy là đàn ông 30 tuổi nhưng bị “giày vò” suốt hơn hai năm trời, tôi cũng “xuống cấp” thảm lắm. Cho đến một hôm, tôi nghe lén được vợ tôi tư vấn cho người bạn thân sắp lấy chồng của cô ấy rằng “Đêm nào mày cũng phải vắt kiệt tinh lực của lão, thế là lão hết để mắt tới người khác. Mà có thích thì cũng không còn hơi sức đâu mà đưa nhau đi nhà nghỉ. Mày mệt thì uống thêm thuốc bổ đi, chồng là không được để đứa khác chăm sóc hộ”.
Vợ tôi thừa nhận cô ấy "nghiện chuyện ấy" (Ảnh minh họa)
Tôi ngớ người vì hiểu ý vợ. Thảo nào mà trong thời gian qua, cô ấy “chăm sóc” tôi quá kỹ. Sau đó chúng tôi có thêm một cậu con trai nữa. Thời gian đó, vì để khiến vợ yên tâm rằng tôi không có lăng nhăng bên ngoài, tôi đi làm về sớm. Đi chợ nấu cơm phục vụ vợ con tận giường.
Cứ tưởng làm thế sẽ khiến vợ tôi không nghi ngờ ghen tuông gì thì sẽ để tôi được ngủ yên giấc. Nào ngờ, con được hơn 2 tháng, chúng tôi lại quay trở lại tình trạng trước. Đến giờ đã được 6 năm, hai vợ chồng không lạ gì nhau nữa, nhưng vợ tôi vẫn còn rất hào hứng như hồi mới yêu. Còn tôi thì giống một ông già sợ vợ. Đêm hôm qua, sau khi xong việc, tôi cười trêu vợ “Vợ tài thật, hơn 30 tuổi rồi mà cứ như gái 20 ấy”. Vợ tôi bẽn lẽn thừa nhận cô ấy nghiện “chuyện ấy”.
Sáng nay tôi cứ đắn đo mãi. Không biết “nghiện” cái này thì có nên cai hay không? Có ảnh hưởng gì không? Có cần đưa cô ấy đi khám không? Mọi người có lời khuyên nào dành cho tôi không?