Vắng nhà 1 ngày về thấy đôi dép của mình để sai vị trí, từ đó vợ phát hiện ra một bí mật cay đắng
Nhưng khi cô tháo giày, tìm không thấy đôi dép đi trong nhà ngộ nghĩnh của mình ở vị trí trên giá như mọi khi, mà bắt gặp nó nằm chỏng chơ dưới nền nhà, Hạ hơi khó hiểu.
Cuối tuần, Hạ về nhà ngoại cách 30 cây số chơi 1 ngày. Hưng than đau đầu nên không đi cùng cô. Hạ áy náy khi không thể ở nhà chăm sóc chồng. Nhưng Hưng nằng nặc bắt Hạ đi, bảo cô đã hẹn với mẹ thì đừng để bà thất vọng vì ngóng con gái. Hạ hôn chụt chồng một cái rồi dặn dò chồng mấy câu sau đó mới ra khỏi nhà.
Lúc cô về tới nhà thì cũng đến thời gian ăn bữa tối. Hưng đang lúi húi trong bếp nấu nướng, đợi vợ về là ăn cơm. Hạ cảm động vô cùng. Có người chồng tâm lý như Hưng thì còn gì bằng nữa chứ!
Nhưng khi cô tháo giày, tìm không thấy đôi dép đi trong nhà ngộ nghĩnh của mình ở vị trí trên giá như mọi khi, mà bắt gặp nó nằm chỏng chơ dưới nền nhà, Hạ hơi khó hiểu. Sáng nay ra khỏi nhà, cô chắc chắn đã để nó lên giá. Đó cũng là thói quen gần như bất di bất dịch của cô.
Vậy có ai đó đã sử dụng nó, và giờ đặt nó trở về sai vị trí. Hưng có dép của anh, anh đi đôi của cô làm gì? Vậy có khách đến nhà cô hôm nay ư? Lại là khách nữ? Vì cỡ bàn chân cô nhỏ, hơn nữa đôi dép màu hồng kiểu dáng đáng yêu, hẳn chẳng người đàn ông nào nỡ lòng xỏ chân mình vào đâu. Chưa nói dép dành cho khách nhà cô vẫn nguyên vẹn trên giá đấy thôi.
Trong sự đón chào nồng nhiệt của Hưng, Hạ vẫn chất chứa sự hoài nghi trong lòng. Khi ăn cơm, cô bâng quơ hỏi chồng: "Hôm nay nhà mình có khách nào tới không anh?". Hưng khựng lại vài giây rồi thản nhiên đáp: "Không em ạ. Sao em lại hỏi thế?". Hạ cười tỏ vẻ không có gì.
Cơm nước xong, Hạ viện cớ xuống dưới đường mua ít đồ, để mình Hưng ở nhà. Nhà cô ở chung cư, hành lang đều có camera theo dõi. Cô nói với bảo vệ, cô thấy trong nhà vài món đồ lộn xộn, nghi có kẻ đột nhập, đề nghị được xem camera. Y như rằng, theo hình ảnh camera ghi lại, sau khi cô đi khoảng 45 phút thì có một người phụ nữ trẻ tới nhà cô. Hưng ra mở cửa đàng hoàng, và cô ta mất hút trong đó tới tận 3 giờ chiều mới trở ra về.
Ảnh minh họa
Hạ không quen cô ta. Lại ở nhà cô lâu như thế, chắc chắn không phải chuyện gì trong sáng. Hạ ra về mà lòng nổi sóng, trong ánh mắt đầy cảm thông của bác bảo vệ. Hạ ra công viên gần đó, ngồi rất lâu, đợi cho lòng bình tĩnh lại, cô mới về nhà. Lúc này cô trắng phớ ra hỏi Hưng, hẳn anh ta sẽ viện cớ đó chỉ là bạn, vì cô đâu bắt được tận tay 2 người đó thân mật với nhau. Cho nên cô sẽ cố nén lòng, chờ đợi thời cơ để khiến Hưng không thể chối cãi được nữa.
Tuần sau, Hạ tiếp tục báo với Hưng về thăm mẹ. Hưng ngập ngừng rồi viện cớ có việc không thể đi được. Hạ cười vui vẻ đồng ý với chồng, không trách móc nửa lời, khiến Hưng mừng húm. Cô ngồi ở quán cafe gần nhà, và bắt gặp hình ảnh Hưng đích thân đi đón cô ta. Đợi khoảng 1 tiếng sau khi Hưng đưa cô ta về nhà, Hạ lên nhẹ nhàng mở cửa nhà mình. Chạy nhanh vào phòng ngủ, Hạ đã bắt gặp cảnh tượng chồng mình và cô ả đang cuống cuồng mặc quần áo. Chẳng còn gì để chối cãi nữa, Hạ cười cay đắng.
Cũng chẳng còn lí do gì để Hạ giữ lại cuộc hôn nhân này. Thôi thì nhân lúc chưa có con cái ràng buộc, giải thoát cho đôi bên là phương án tốt nhất.