Trong lúc trông tôi nhếch nhác nhất thì gặp lại người yêu cũ, không ngờ thế mà anh ta vẫn đưa ra lời đề nghị khiến tôi giật mình
Khi tôi đang đấu tranh tâm lý giữa nhận và không nhận thì Long đã dúi vào tay tôi rồi bảo...
Tôi gặp lại người yêu cũ trong một tình huống mà nếu kể ra, chắc bạn sẽ tưởng tôi bịa. Nhưng thề danh dự con gái, đây là chuyện có thật 100%.
Sáng hôm đó, tôi dậy muộn. Vừa đánh răng vừa buộc tóc, vừa cãi nhau với mẹ vì hôm qua quên đổ rác. Lúc ra khỏi nhà để mua gì đó ăn sáng, tôi mặc một cái áo thun phai màu, quần hoa cũ, đầu buộc túm lùm xùm như tổ quạ. Trong lòng chỉ cầu mong: "Đừng gặp ai quen, đừng gặp ai quen…".
Nhưng đời không như mơ, và người quen không bao giờ tránh được. Quán bánh bao tôi yêu thích thì đã hết, vài cửa hàng khác thì tôi không hứng thú, nên quyết định mua mì tôm và kim chi về ăn tạm.
Tôi vừa bước vào siêu thị, đang hí hửng nhặt mấy gói mì giảm giá thì nghe một giọng nam phía sau lưng: "Trang… là em hả?".
Tôi quay lại, chết điếng, nụ cười trên mặt vụt tắt khi nhận ra đó là Long. Người yêu cũ. Mối tình năm tôi 22 tuổi, chia tay vì lý do muôn thuở: "Anh cần thời gian để tập trung sự nghiệp". (Tạm dịch: Anh muốn yêu người khác mà không thấy tội lỗi.)
Và trời ơi, anh ta vẫn đẹp trai như xưa, có khi còn đẹp hơn. Sơ mi trắng, quần Tây, tóc vuốt keo bóng loáng, tay xách giỏ hàng toàn thịt bò Úc, măng tây, và sữa hạnh nhân. Nhìn sang giỏ của tôi: mì tôm, xúc xích khuyến mãi mua 1 tặng 1, và một gói băng vệ sinh màu xanh lét.
Tôi toan giả câm quay đi nhưng Long đã tiến lại gần, cười lịch sự: "Em dạo này sao rồi? Nhìn vẫn dễ thương như ngày nào nhỉ".
Tôi cười méo xệch, tự thấy mình như bản nháp lỗi bị đem ra so với bản chính đã được nâng cấp. Nhưng rồi tôi nhớ ra một chuyện.
Tôi lấy lại tinh thần, ngẩng đầu nói tỉnh bơ: "Cũng ổn. Anh thì sao? Vẫn đang tập trung sự nghiệp chứ?".
Long cười gượng. Tôi đoán cú tát ngầm đó hơi đau nhưng chưa hết, định mệnh thật sự chọn hôm nay để "chơi" tôi.

Ảnh minh họa
Một bà cô từ quầy cá đi ngang qua, nhìn tôi chằm chằm rồi nói to: "Ơ kìa, cháu ơi, hộp bao cao su rơi này là của cháu đúng không?".
Tôi mặt đỏ như gấc, không phải của tôi, thề đấy, nhưng Long thì quay mặt đi, cố nén cười to. Tôi quay sang lắc đầu với bà cô kia: "Không phải của cháu". Bà cô vẫn giọng the thé: "Thế à, không biết ai mà đánh rơi không biết nhặt lại thế này".
Chờ bà cô đi khỏi, Long quay sang nhìn tôi rồi hỏi: "Nay em rảnh không, ra ngồi cà phê chút nhé".
Tôi xua tay chối vội, nói rằng phải mua đồ về cho mẹ, rồi vội vã đi thanh toán. Ngờ đâu Long đi theo sau, đến lúc tôi phải trả tiền thì nhanh tay đưa thẻ tín dụng cho thu ngân quẹt. "Để anh trả cho, mấy khi gặp nhau đâu", Long nói vậy khiến tôi ước gì mình đã nhặt nhiều món ngon đắt tiền hơn chứ không phải là cả giỏ hàng chưa tới 100 nghìn thế này. Anh ta vừa được tiếng ga lăng, thanh toán hàng cho bạn gái cũ, còn tôi thì vừa mang tiếng mà số tiền thì quá ít ỏi. Nhưng anh ta đã thích tỏ ra hào phóng như vậy thì tôi cũng thoải mái nhận.
Tôi nhận túi hàng rồi định rời đi ngay thì Long kéo tay tôi lại, ý bảo tôi chờ một chút. Anh ta thanh toán giỏ hàng xong thì đưa cho tôi một túi: "Đừng ăn mãi mì tôm như thế, không tốt cho sức khỏe đâu, cho em cái này". Chẳng cần nhìn, tôi cũng biết trong đó là mấy hộp thịt bò Úc và bó măng tây. Khi tôi đang đấu tranh tâm lý giữa nhận và không nhận thì Long đã dúi vào tay tôi rồi bảo: "Em về đi, hôm nào rảnh thì nhắn anh nhé, gặp nhau chút, gần đây công việc của anh cũng tạm ổn rồi, không quá bận như trước nên em hẹn lúc nào cũng được".
Tôi gật gật đầu rồi xách 2 túi đồ theo. Về nhà, mẹ tôi mở ra rồi hò hét: "Ô con bé này nay lắm tiền nhỉ, mua nhiều thịt bò ngoại thế này, ái chà, mỗi hộp gần 300 nghìn đấy".
Bỗng nhiên tôi nghĩ, liệu có khi nào Long muốn quay lại với tôi không? Nếu thật sự như thế, tôi có nên nhận lời không nhỉ? Anh ta vẫn ga lăng thế này, bỏ qua cũng hơi uổng nhưng nhận lời thì lại khiến mình hơi mất giá khi quay lại với người yêu cũ... Mong nhận được lời khuyên từ mọi người.