Tâm sự đáng yêu "muốn xỉu" của anh chồng có cô vợ não cá vàng đến độ trời rét căm căm ra đường mà quên mặc quần

Lynk,
Chia sẻ

Đi chợ về băng vệ sinh cất trong tủ lạnh, thịt bò đem vào nhà tắm. Mua quần áo trên mạng, người ta ship về, nó hằm hằm lôi chồng ra tra hỏi: "Mày ăn vụng không biết chùi mép mày mua váy cho con nào mà dám ship về đây?". Đã chị nào đạt đến đẳng cấp não cá vàng như chị vợ này chưa?

Hình như khoa học đã chứng minh, hội chứng "quên não" ở bệnh viện sau khi đẻ của chị em là có thật. Chuyện cầm điều khiển tivi nói bô lô như thể điện thoại thật, rồi đi xe ra chợ bỏ quên, mua đồ ăn cầm tiền thừa nhưng chẳng nhớ gì đến túi rau với thịt... đã là cảnh quen như cơm bữa, do chính hội chị em suốt ngày ngồi "thú tội" với nhau.

"Chẳng may" khuân về nhà đúng cô vợ là "tù trưởng của bộ lạc đãng trí", ông bố trẻ Minh Hoàng - một cây bút 8X chuyên viết truyện ngắn hài hước trên MXH, đã xuất bản sách - vừa phải biên đến cả nghìn chữ chỉ dành riêng cho việc... kể tội vợ mình. Sau vài giờ đồng hồ "lên sóng", vụ nói xấu vợ của anh Minh Hoàng đã đình đám đến mức, chỉ trên trang cá nhân đã nhận được hàng chục nghìn like và hơn 6.000 lượt chia sẻ từ hội cư dân mạng "hóng hớt", bởi anh viết chân thật mà buồn cười đến mức... không thể nhịn cười được. Hồi 2016, anh Minh Hoàng đã nổi như ngôi sao cũng nhờ bài tâm sự bệnh hay quên của vợ, mà lúc đó còn thu về tận hơn 60k like. 2 năm sau mới "đẻ" tiếp phần 2, vẫn cực hot như ngày nào.

Anh chồng trẻ khăng khăng nhốt vợ ở nhà, chỉ vì não cá vàng đến độ trời rét căm căm, ra đường còn... quên mặc quần - Ảnh 1.

May mà vợ tôi chưa đến nỗi không mặc gì ra đường...

Xin giữ nguyên giọng văn của anh Hoàng để các chị các mẹ, và cả các anh chồng cùng đọc, cười và ngẫm nghĩ: "Sau một năm bồi bổ đủ chất, cho uống đủ thứ dưỡng não, thì năm nay, vợ tao vẫn thế! Thậm chí còn lên một level mới hơn. Đi chợ về băng vệ sinh cất trong tủ lạnh, thịt bò đem vào nhà tắm. Ra ngoài quên áo quên quần là chuyện bình thường, may chưa tới mức không mặc gì phi ra mở cửa cho khách.

Mua quần áo trên mạng, người ta ship về, nó hằm hằm lôi tao ra tra hỏi: "Mày ăn vụng không biết chùi mép, mày mua váy cho con nào mà dám ship về đây?". Ô điên, tao thần kinh đâu? Biết gì về đồ nữ mà mua? Nhưng nó cứ khăng khăng nó không mua, thì chỉ có tao mua chứ ai? Xong tao phải ngồi xem hóa đơn rồi vào nick nó search cái page quần áo đấy, ấn vào mục nhắn tin, thì đúng là nó nhắn cho người ta bảo mua cái váy đen size S. Tao dí diện thoại vào mặt nó, nó vẫn ngồi giãy đành đạch như động kinh, khăng khăng bảo tao tạo bằng chứng giả, hoặc là cái page đấy lừa nó? Trời ạ lừa kiểu gì khi rõ ràng mày nhắn cho người ta bắt người ta ship đồ? Đi khiếu nại chắc người ta mang mày ra băm...

Đi ăn, lúc đi phóng xe vù ra, lúc về thản nhiên đi bộ, xong chồng chửi vẫn cãi rõ ràng em không đi. Xe máy nhà tao năm trước biết tự bay ra quán rửa xe, năm nay biết tự bay ra quán bún tụi mày ạ.

Anh chồng trẻ khăng khăng nhốt vợ ở nhà, chỉ vì não cá vàng đến độ trời rét căm căm, ra đường còn... quên mặc quần - Ảnh 2.

Tật đãng trí của bà xã anh Hoàng gây ám ảnh đến nỗi ông chồng nào cũng nhìn vợ rồi lo lắng!

Ăn cơm trưa xong tầm 1h, dở chứng thèm đậu rán, chạy xuống đường mua 2 miếng đậu lên rán. Đang rán bị ma làm hay sao lại chạy đi mua nước mía. Xuống mua nước mía gặp ngay con bạn ôi quên luôn miếng đậu. Đứng buôn dưa cạn cả ối, xin lỗi cạn nước bọt đến luôn 3h, lên đến nhà chảo đậu còn 6 cục than, đấy là may bố con tao về gặp nên ngắt đôi câu chuyện của chúng nó, chứ không chắc cứ buôn dưa đến lúc cháy nhà.

Giặt đồ thế nào cho cả gáo vào máy giặt. Giặt xong tao ra phơi mở ra tí ngất, cái gáo đỏ còn nguyên. Nói nó, nó ngồi thở phào: 'Ôi may quá là cái gáo, em vẫn minh mẫn chán, chị nhà bên hôm qua cho cả điện thoại vào máy giặt'. Ngay hôm sau! Nó quăng cái áo có cả cái miếng băng vệ sinh dự phòng nhét túi. Máy giặt nó quay miếng băng rách toé tung. Lúc mở ra trắng xoá như tuyết. Báo hại tao với con Táo ngồi nhặt bông vụn cả ngày khỏi đống áo nỉ với quần tất. Xong cái quần tất nhặt không thể hết được điên ruột tao đem vứt luôn đi.

Chưa kể chuyện đi ship gà cho khách, vội thế nào quơ nhầm củ khoai bỏ vào túi xong chạy đi, đùi gà nằm lại im trên bàn. Phi đến nhà khách giở túi hét ầm lên bảo oái gà biến thành củ khoai chị ơi? Tối hôm đấy chị khách còn phải nhắn tin cho tao, dặn tao mua nhân sâm cho nó tẩm bổ không thế này thì chết!

Tao khổ lắm, tao có bạc đãi gì nó đâu, tao chiều nó như vong. Chiều cả những cái trò điên rồ của nó, như việc tự nhiên bắt tao mặc áo mưa đôi cùng nó, mỗi đứa chui vào 1 đầu của áo mưa đôi đấy rồi ôm nhau đi lòng vòng quanh nhà như lũ tâm thần?

Anh chồng trẻ khăng khăng nhốt vợ ở nhà, chỉ vì não cá vàng đến độ trời rét căm căm, ra đường còn... quên mặc quần - Ảnh 3.

Chẳng hiểu sao mặc cái quần cho chân đỡ lạnh mà cũng quên được?

Hôm nay chúng mày thấy lạnh không? Hà Nội 9 độ, vâng 9 độ và vợ tao ra ngoài không mặc quần! Đi dăm cây số xong về tao phải mang chăn xuống ủ từ sảnh lên đến cửa nhà, ấp cả tiếng chân vẫn tím tái như bát mắm tôm.

Riêng con này tao phải nhốt! Đúng! Phải nhốt! Nhất định tao phải nhốt, phải nhốt!".

Cười nhăn răng trọn vẹn đến câu chữ cuối cùng! Đến người nghiêm túc nhất cũng phải cười sát đất vì tài kể chuyện siêu hài hước của anh Hoàng.

"Khổ thân anh Hoàng, người đàn ôngsức chịu đựng khủng khiếp nhất quả đất!"; "Vợ chồng nhà này đáng yêu quá"; "Ôi quên thế này đã là gì, em đem quần áo đi giặt vứt cả vào bồn cầu rồi nhấn xả tắc cả luôn, vẫn hát líu lo đi vào phòng ngủ, về chồng chửi cho khóc như mưa"; "Phụ nữ sau sinh có khả năng làm thật nhiều điều kì diệu"...

Đúng là ông chồng độc nhất thế giới, nói xấu vợ mà vẫn cảm nhận được anh yêu thương bà xã vô cùng. Có thể vợ không xinh như hoa hậu, không khéo như đầu bếp 5 sao hay đảm đang như một bà nội trợ chuẩn quốc tế, vợ chỉ toàn gây ra rắc rối vì trí nhớ cá vàng, song, anh Minh Hoàng vẫn ẩn giấu trong lời than khóc của mình tấm lòng yêu thương vợ. Nếu không sinh con, chắc gì chị nhà đã "ngây ngô" như bây giờ? Nếu không vật lộn cơm áo gạo tiền, lo toan cho tổ ấm nhỏ, chắc gì chị ấy đã đầu bù tóc rối, tối ngày nhớ nhớ quên quên đủ thứ việc không tên?

Lại mượn tạm lời tâm sự cuối cùng của chính anh Hoàng trong chiếc sớ kể tội "não cá vàng" của vợ năm kia: "Bọn mày ạ! Tao nhận ra đàn ông chúng ta phải yêu thương vợ nhiều hơn. Bởi từ một cô gái thông minh nhanh nhẹn, đẻ con cho mình xong nó như bà lão, tay nó vừa cầm bút viết, lúc sau nó có thể mang ngay vào cắm bánh cắm thịt cho lên mồm ăn vì "ôi em cứ nghĩ đang cầm cái đũa".

Phải để ý chúng nó nhiều vào, nói yêu thương nhiều vào để tình yêu của mình ngấm sâu vào não nó. Bởi tao sợ rằng nếu vô tâm, không biết một lúc nào đấy, nó quên luôn cả mình. Một sáng nào thức giấc nó sẽ tát mình một phát rồi che ngực hoảng hốt: "Anh là ai? Sao tôi lại ở đây? Anh đã làm gì tôi? thằng biến thái!"

Tao không nói đùa đâu. Bọn mất não này nguy hiểm lắm".

Thế mới biết, làm phụ nữ khổ đến thế nào, có gia đình rồi lại càng thêm đãng trí. Mặt học sinh nhưng trí não thì sa sút hơn cả phụ huynh!

Chia sẻ