Phép thử
Chồng hỉ hả uống đến say mèm, nào ngờ nửa đêm thức dậy thấy vợ vừa khóc sụt sịt vừa loay hoay tra soát điện thoại của chồng. Chồng cười mỉm, hé mắt trộm nhìn vợ. Nét mặt của vợ đang thay đổi nhanh chóng, màu sắc đột ngột chuyển từ đỏ hồng sang đỏ tía rồi lại xanh mét.
Vợ là người hiền lành, nói sao biết vậy, chưa một lần mảy may nghi ngờ ghen tuông vớ vẩn. Tiền lương của chồng, bao giờ vợ cũng chỉ lấy ¾, còn lại ¼ để cho chồng tự xử. Cái dễ dãi của vợ khiến chồng bao lần phải gật gù tấm tắc, tự biết mình sung sướng hơn chán vạn đàn ông khác. Vợ thậm chí chẳng mảy may dao động như những người đàn bà khác khi chứng kiến những cuộc ngoại tình của những người bạn, người thân mà vợ biết rõ. Chồng bỗng dưng chột dạ thấy vợ dường như không biết ghen, hay là chẳng còn yêu. Trong đầu chồng bắt đầu nảy ra ý tưởng… thử vợ!
Sau giờ tan sở, chồng lang thang mấy quán bia rượu với đồng nghiệp. Sẵn rủng rỉnh hơn mọi tháng, chồng luôn là người khởi xướng. Trời mùa đông rét mướt và chóng tối, mấy thằng chiến hữu ngày nào cũng bia rượu bắt đầu ngán ngẩm hay bị vợ quản thúc chưa biết chừng, cứ thay nhau từ chối lời mời đầy năn nỉ của chồng. Chồng lầu bầu trách thầm: “Mình thế này mà lũ bạn toàn bọn sợ vợ!”. Còn một mình, chồng cắn răng chịu rét, lượn hết chỗ này đến chỗ khác, thêm mấy lượt đi đi lại lại trước cửa nhà rồi mới chịu bước vào. Chồng chờ đón bộ mặt cáu giận của vợ, mong cái đầu vợ nghĩ vẩn vơ một tí. Vậy mà nhìn bộ dạng của chồng, vợ lo lắng cho sức khỏe của chồng quá đỗi, vội vội vàng vàng vào bếp. Bát cháo ấm nóng làm ấm dần bàn tay chồng đang cứng lại vì rét. Chồng ăn một mạch hết bát cháo, tiu nghỉu nhìn sự im lặng của vợ rồi đắp chăn kín đầu suy tính…, chồng ngủ quên lúc nào chẳng biết.
Thời gian chồng dành cho vợ vào buổi tối bắt đầu rút ngắn dần, thay vào đó là liên miên ôm “em” máy tính vào lòng, vừa nghịch máy vừa đảo mắt lia lịa tỏ vẻ khả nghi. Được vài ngày như thế, vợ đi qua đi lại, buông một câu xanh rờn: “Úi giời, trông anh còn giống trẻ con hơn thằng Tít ấy. Chơi game hay lén xem phim đen vậy hả” rồi cười khúc khích, chẳng thèm ngó ngáy kiểm chứng đã ra ngồi ngay với con, chơi đùa ríu rít. Chồng bực bội: "đến nước này thì đập đầu xuống gối chết đi cho rồi".
Chồng hỉ hả uống đến say mèm, nào ngờ nửa đêm thức dậy thấy vợ vừa khóc sụt sịt vừa loay hoay tra soát điện thoại của chồng. Chồng cười mỉm, hé mắt trộm nhìn vợ. Nét mặt của vợ đang thay đổi nhanh chóng, màu sắc đột ngột chuyển từ đỏ hồng sang đỏ tía rồi lại xanh mét. Vợ bất thình lình đứng dậy, đi đi lại lại trong phòng, chồng như nghe rõ mồn một tiếng tim vợ đập thình thịch trong lồng ngực đang sục sôi bực tức. Chồng nhắm mắt giả vờ chưa tỉnh, vẫn cảm nhận được mặt mình đang nóng lên bởi cái nhìn như muốn cào cấu của vợ. Chợt chồng nghe có tiếng chiếc điện thoại thứ hai vang lên rõ mồn một trong đêm tối tĩnh lặng đang bao trùm. Chột dạ, chồng chồm ngay dậy. Vợ đang ghé tai gọi điện cho số máy lạ, quyết làm ra ngô ra khoai, cũng bị một phen bất ngờ, tròn mắt đi tìm chiếc điện thoại đang đổ chuông trong ngăn tủ quần áo của chồng.
Mọi chuyện đến giờ mới vỡ lẽ. Vợ thở phào nhẹ nhõm, bẽn lẽn gạt những giọt nước mắt nãy giờ đã làm ướt đẫm đôi gò má. Vợ bắt đầu bài diễn văn chưa bao giờ dài dòng đến thế: “Anh thật quá đáng hết chỗ nói. Anh đang chọc tức em phải không? Có phải anh chưa từng thấy em ghen tức lồng lộn hay nổi giận lôi đình? Đấy là anh chưa biết đấy thôi nhé!... Này thì... này thì… thử này…”, vợ làm bộ ấm ức nắm tay lại đấm thình thịch vào ngực chồng. Chồng thích thú cười xòa quàng tay ôm vợ, gật gù hài lòng đối mặt với những trách cứ dài như vô tận của vợ, phải nói thật lòng, chồng mừng đến rơi nước mắt…