Nhìn mâm cơm ở cữ mà mẹ chồng nấu, tôi thương bà quá đỗi
Tôi nài nỉ mẹ chồng, xin bà về quê nhưng bà kiên quyết không đi.
Mẹ chồng tôi là người kĩ tính, ưa gọn gàng, sạch sẽ. Hồi trước, tôi sống với mẹ được hơn 2 năm rồi mới chuyển đến thành phố. Cũng nhờ mẹ chỉ dạy từng li từng tí mà tôi thay đổi dần chính mình, trở nên tốt hơn. Tôi biết cách nấu nướng, trang trí một mâm cơm cúng giỗ hay biết cách cắm một bình hoa Tết thật đẹp. Tôi cũng được trải nghiệm và học tập chuyện "mặc cả" khi đi chợ mua đồ, mua thịt cá. Đó là những điều mà trước đây, tôi chưa từng làm khi còn sống chung với bố mẹ ruột.
Khi tôi mang thai, mẹ chồng đã nói bà sẽ đến chăm sóc tôi ở cữ. Lúc đó tôi vừa mừng vừa lo. Bởi công việc ở quê của mẹ rất nhiều, từ chăm sóc vườn rau đến cả đàn vịt, rồi nấu ăn cho bố chồng. Nhưng mẹ bảo tôi cứ yên tâm, mẹ tự thu xếp được cho đến lúc tôi sinh con.
5 ngày tôi nằm viện là 5 ngày mẹ chồng chăm bẵm tôi từng chút một. Bà cũng chẳng ngại bẩn khi tự mình vệ sinh cá nhân cho con dâu. Rồi con gái tôi, bà cũng bồng bế cả đêm để chồng tôi nghỉ ngơi, hôm sau còn đi làm.
Về nhà rồi, mẹ chồng vẫn thế. Lúc nào bà cũng túi bụi với hàng loạt công việc không tên. Nào là nấu nước lá cho tôi xông, nấu cơm ở cữ, bế cháu, giặt giũ, phơi quần áo, rửa chén bát đến lau dọn nhà cửa.
Mới có mấy ngày mà mẹ chồng hốc hác, hai mắt thâm quầng vì thức khuya nhiều. Thương mẹ chồng bao nhiêu, tôi càng giận chồng mình bấy nhiêu. Anh ỷ lại có mẹ phụ việc nhà, chăm sóc con nhỏ nên đi làm về là la cà, nhậu nhẹt. Về nhà rồi thì nằm dài xem bóng đá hoặc chơi game. Tối, anh lấy lý do cần ngủ yên tĩnh để còn đi làm nên dọn sang phòng bên cạnh, "đánh" một giấc ngon lành; mặc kệ vợ và mẹ bế con.
Tối qua, mẹ chồng lại đem mâm cơm ở cữ vào tận giường cho tôi. Mẹ kĩ tính, lại sợ tôi mất sữa nên lên mạng tìm tòi mấy món ngon để nấu cho tôi ăn. Mà để nấu được một mâm cơm thế này rất kì công và tốn kém.
Tôi năn nỉ mẹ chồng về quê, để chồng tôi có ý thức trách nhiệm hơn và để mẹ đỡ vất vả. Nhưng bà lại không chịu về, còn trách tôi. Mẹ nói bà thương tôi, sợ tôi khổ nên sẽ ở lại chăm tôi cho tròn tháng rồi mới về quê. Mà thấy mẹ cả người gầy gò, hai mắt trũng sâu, tôi xót xa quá. Tôi phải làm sao để chồng biết thương mẹ, thương vợ mà phụ việc với mẹ đây?