Mẹ chồng phân biệt đối xử với 2 con dâu
Chị dâu em nhỏ tuổi hơn em đến 4 tuổi, xấu hơn, được ăn học ít hơn và rất ranh mãnh nhưng mẹ chồng em vì thương nên phân biệt đối xử với 2 dâu.
Em 22 tuổi, là sinh viên 1 trường đại học tại TP HCM. Bạn trai hơn em 1 tuổi, đã đi làm. Mẹ của bạn trai nói đợi em ra trường sẽ tổ chức cưới.
Bọn em quen nhau đúng 2 năm rồi nhưng em thấy chạnh lòng vì gia đình anh ấy phân biệt đối xử giữa 2 người con dâu. Nhà em chỉ có 2 chị em gái, em là chị. Bạn trai em là con út trong gia đình có 2 chị gái và 1 anh trai. Anh trai của anh ấy năm nay 26 tuổi, vừa cưới vợ năm ngoái và cô vợ của anh trai anh ấy lúc làm đám cưới chỉ mới 17 tuổi. Vì cô dâu nhỏ tuổi nên gia đình anh tổ chức không cầu kì lắm, khoảng 100 khách. Và chị dâu ấy cũng chưa bao giờ tới nhà chồng, quà cáp trước khi cưới gì hết.
Trong khi em vừa học vừa làm thêm có chút tiền, nhưng đến nhà em vẫn mua quà, mà chị anh ấy lại muốn em phải mua nhiều hơn. Vấn đề là chị dâu ấy không được gia đình đồng ý cho cưới vì chị ấy vưa lười và đổ thừa nhà nghèo nên nghỉ học từ sớm. Trong khi 2 chị chồng cũng rất vất vả mới qua được nghèo khó để có ngày hôm nay. Tuy nhiên họ thương em trai và sợ em trai nhậu nhẹt về kiếm chuyện nên cuối cùng cũng chấp nhận cô em dâu nhỏ hơn em 4 tuổi.
Tuy nhỏ tuổi hơn em nhưng chị ấy cực kì ranh mãnh. Chị dâu quê ở An Giang. Những ngày lễ, tết chị luôn rủ chồng về quê chị vì muốn trốn việc nhà. Cả nhà biết vậy nhưng vì mẹ của bạn trai em sợ anh trai đi An Giang ở rể nên ra sức cung phụng chị dâu. Còn em, em và anh cùng quê Gò Công lên TPHCM học tập rồi cũng sẽ về quê làm việc. Nhưng nhà anh lại có ý định xui anh ra nhà em ở rể để cha mẹ anh khỏi tốn thêm tiền mua đất cho anh. Mọi người thân biết chuyện khuyên em nên suy nghĩ kỹ và nếu được thì đừng quen anh nữa, vì nếu lấy anh, em phải sống nhẫn nhịn suốt đời với nhà bên đó.
Lại thêm tục lệ của người miền Nam, con trai út phải ở nhà, con trai đầu phải tự lo tất cả. Giờ 2 chúng em phải tự lo tất, em bắt đầu thấy chán nản. Em càng chán hơn khi mẹ chồng tương lai của em phân biệt đối xử giữa 2 nàng dâu... vì bà cho rằng nhà em chỉ có 2 đứa nên có điều kiện ăn học hơn. Với "chị dâu nhỏ tuổi vừa xấu, vừa ít học hơn" nên bà sợ chị tủi thân. Vì thế, chị và con chị được mẹ chồng em luôn chăm sóc, chào đón, tổ chức đầy tháng rất chu đáo.
Còn em, bọn em thấy chạnh lòng lắm, em muốn kinh tế ổn định mới tổ chức lễ cưới ấm áp nhưng sợ tình cảm gia đình anh rạn nứt. Vì thế, bọn em phải tự làm, tự lo đám cưới, ra ở trọ... Có lúc em thấy thực sự mệt mỏi và cảm thấy chạnh lòng khi cùng là con dâu mà mẹ chồng lại đối xử phân biệt thế. Trong khi em chẳng hề làm điều gì sai cả. Em chưa bao giờ dám nói những lời hỗn hào với mẹ chông tương lai, càng không bao giờ có cách cư xử này nọ bởi vì em luôn là người con gái biết cách cư xử.
Có phải em là đứa ích kỉ, nhỏ nhoi quá không? Hay em chưa chính thức là con dâu của mẹ chồng nên mẹ chồng em vẫn giữ khoảng cách với em? Xin cho em lời khuyên.
Bọn em quen nhau đúng 2 năm rồi nhưng em thấy chạnh lòng vì gia đình anh ấy phân biệt đối xử giữa 2 người con dâu. Nhà em chỉ có 2 chị em gái, em là chị. Bạn trai em là con út trong gia đình có 2 chị gái và 1 anh trai. Anh trai của anh ấy năm nay 26 tuổi, vừa cưới vợ năm ngoái và cô vợ của anh trai anh ấy lúc làm đám cưới chỉ mới 17 tuổi. Vì cô dâu nhỏ tuổi nên gia đình anh tổ chức không cầu kì lắm, khoảng 100 khách. Và chị dâu ấy cũng chưa bao giờ tới nhà chồng, quà cáp trước khi cưới gì hết.
Trong khi em vừa học vừa làm thêm có chút tiền, nhưng đến nhà em vẫn mua quà, mà chị anh ấy lại muốn em phải mua nhiều hơn. Vấn đề là chị dâu ấy không được gia đình đồng ý cho cưới vì chị ấy vưa lười và đổ thừa nhà nghèo nên nghỉ học từ sớm. Trong khi 2 chị chồng cũng rất vất vả mới qua được nghèo khó để có ngày hôm nay. Tuy nhiên họ thương em trai và sợ em trai nhậu nhẹt về kiếm chuyện nên cuối cùng cũng chấp nhận cô em dâu nhỏ hơn em 4 tuổi.
Tuy nhỏ tuổi hơn em nhưng chị ấy cực kì ranh mãnh. Chị dâu quê ở An Giang. Những ngày lễ, tết chị luôn rủ chồng về quê chị vì muốn trốn việc nhà. Cả nhà biết vậy nhưng vì mẹ của bạn trai em sợ anh trai đi An Giang ở rể nên ra sức cung phụng chị dâu. Còn em, em và anh cùng quê Gò Công lên TPHCM học tập rồi cũng sẽ về quê làm việc. Nhưng nhà anh lại có ý định xui anh ra nhà em ở rể để cha mẹ anh khỏi tốn thêm tiền mua đất cho anh. Mọi người thân biết chuyện khuyên em nên suy nghĩ kỹ và nếu được thì đừng quen anh nữa, vì nếu lấy anh, em phải sống nhẫn nhịn suốt đời với nhà bên đó.
Lại thêm tục lệ của người miền Nam, con trai út phải ở nhà, con trai đầu phải tự lo tất cả. Giờ 2 chúng em phải tự lo tất, em bắt đầu thấy chán nản. Em càng chán hơn khi mẹ chồng tương lai của em phân biệt đối xử giữa 2 nàng dâu... vì bà cho rằng nhà em chỉ có 2 đứa nên có điều kiện ăn học hơn. Với "chị dâu nhỏ tuổi vừa xấu, vừa ít học hơn" nên bà sợ chị tủi thân. Vì thế, chị và con chị được mẹ chồng em luôn chăm sóc, chào đón, tổ chức đầy tháng rất chu đáo.
Còn em, bọn em thấy chạnh lòng lắm, em muốn kinh tế ổn định mới tổ chức lễ cưới ấm áp nhưng sợ tình cảm gia đình anh rạn nứt. Vì thế, bọn em phải tự làm, tự lo đám cưới, ra ở trọ... Có lúc em thấy thực sự mệt mỏi và cảm thấy chạnh lòng khi cùng là con dâu mà mẹ chồng lại đối xử phân biệt thế. Trong khi em chẳng hề làm điều gì sai cả. Em chưa bao giờ dám nói những lời hỗn hào với mẹ chông tương lai, càng không bao giờ có cách cư xử này nọ bởi vì em luôn là người con gái biết cách cư xử.
Có phải em là đứa ích kỉ, nhỏ nhoi quá không? Hay em chưa chính thức là con dâu của mẹ chồng nên mẹ chồng em vẫn giữ khoảng cách với em? Xin cho em lời khuyên.