BÀI GỐC 5 năm rồi chị dâu "trốn" không về quê chồng ăn Tết

5 năm rồi chị dâu "trốn" không về quê chồng ăn Tết

Chị dâu tôi người Hà Nội. Gia đình tôi thì ở miền Trung. Anh tôi lấy chị đã gần 5 năm nhưng chưa năm nào cả gia đình anh cùng về quê ăn Tết bởi chị không thích về.

3 Chia sẻ

Làm sao trọn tình, trọn nghĩa với nhà chồng Tết này?

,
Chia sẻ

Hôm nay em cũng định viết tâm sự của mình lên Afamily. Không ngờ vừa vào thì thấy bài viết của chị Thảo Hà. Thấy cũng có liên quan nên em xin chia sẻ luôn.

Thấy mọi người bình luận rất sôi nổi về đề tài phận làm dâu ngày Tết, em cũng muốn chia sẻ chuyện của mình. Cũng mong các chị có kinh nghiệm trên Afamily chia sẻ cho em.

Em và chồng em quen nhau khi em còn đang đi học. Em sống cùng gia đình ở nước ngoài từ nhỏ. Chồng em thì sang đây đi làm, 1 thân 1 mình công việc cũng không ổn định. Thời gian yêu nhau chúng em không cẩn thận nên đã có em bé. Khi đó gia đình em ngăn cản rất kịch liệt, còn hay gọi điện về Việt Nam nói gia đình chồng em không ra gì.



Thời gian đó rất khó khăn nhưng em đã chấp nhận làm đứa con bất hiếu để lấy anh vì em không đủ can đảm để phá thai. Cuối cùng bố mẹ em cũng phải đồng ý với điều kiện 2 đứa phải về Việt Nam vì bố mẹ em không thể vượt qua được dư luận nếu em ở bên này. Vì bố mẹ em từ trước đi đâu cũng rất tự hào về em vì em học giỏi và tương lai không phải là không sáng lạn của em lúc đó. Ông bà không chấp nhận được là em từ bỏ tất cả để lấy chồng em khi đó chỉ có 2 bàn tay trắng.

Em rất may mắn vì chưa gặp mặt và chưa biết gia đình chồng như thế nào. Em chỉ biết qua lời anh kể và 1 vài lần nói chuyện qua điện thoại. Nhưng khi về tất cả mọi người trong gia đình nhà chồng đều đối xử rất tốt với em. Không ai trách mắng em câu gì, mà ai cũng quý mến. Em cũng là người hiền lành và thích nghi nhanh nên dù về nhà chồng là 1 vùng quê vẫn nghèo, khác xa với nơi mà em đã sống nhưng em cũng chưa từng than vãn 1 câu mà vẫn thích nghi được rất tốt với cuộc sống của gia đình chồng. Chỉ 1 khó khăn là vợ chồng em về nhà không thể tìm được việc làm gì. Em thì đang mang thai rồi sinh nở, còn chồng em vì không có bằng cấp nên anh theo học tiếp cao đẳng.

Trong thời gian 2 năm kể cả khi em sinh cháu thì mọi thứ đều do nhà chồng em chu cấp. Từ sữa, bỉm đến khi cháu lớn biết ăn bột thì 2 chị gái chồng em lại mua những thứ ngon và hàng cao cấp từ Hà Nội gửi về cho cháu ăn và mặc. Cả 2 chị cũng đều có con mọn chỉ hơn con em mấy tháng, nuôi con cũng tốn kém nhưng các chị mua cho con cái gì là mua cho cháu cái đó.


Họ hàng ở quê cũng rất quan tâm đến cháu và tốt với 2 vợ chồng em. Chính vì thế em rất biết ơn và cảm động với gia đình nhà chồng. Nhiều khi em nghĩ ở với bố mẹ đẻ nhưng còn không được nhận những tình cảm như bố mẹ chồng đối xử với em. Vì gia đình em là gia đình kinh doanh mà sống ở nước ngoài nên con cái rất tự lập, còn về nhà chồng là nhà miền quê nên rất tình cảm, bố mẹ rất tâm lý và quan tâm đến con cháu.

Rồi khi con em lớn nhưng 2 vợ chồng vẫn không có việc làm. Gia đình em bên nước ngoài thì có điều kiện nên em qua sang để phụ giúp cửa hàng cho bố mẹ em. Chồng em giấy tờ bị hỏng và con em do sinh ở Việt Nam nên không có giấy tờ. Hai bố con ở lại đợi em sang làm 1-2 năm rồi đón sang. Sang bên này tiền em làm cho bố mẹ em giữ, vì mai này ông bà còn lo giấy tờ đón bố con cháu và còn để làm vốn mai này chồng em sang thì vợ chồng em có ý định ra làm riêng. Cũng chính vì như thế nên em mới gặp chuyện khó xử như thế này.

Tết này ông bà ngoại cháu về Việt Nam. Em đang rất đau đầu vì vụ quà cáp. Nhà chồng em vì ở quê nên rất coi trọng chuyện lễ nghĩa. Em cũng biết điều đó nên cũng có mua cho mọi người ở nhà mỗi người một món quà nhỏ. Cũng vì con em ở nhà đều nhờ cậy vào ông bà nội và anh chị đằng chồng và vì khi em chưa làm gì mọi người đã giúp đỡ rất nhiều nên giờ dù chưa có nhiều nhưng em cũng đã tự kiếm được đồng tiền nên em muốn bày tỏ để mọi người ở nhà phấn khởi.

Em cũng ngỏ ý muốn bố mẹ em trích 1 khoản tiền mà ông bà giữ để về nhà em biếu mỗi nhà thân thích cả bên nội bên ngoại 1 ít và gửi về cho bố con cháu 1 ít vì từ ngày đi em cũng chưa gửi tiền về (em mới đi được nửa năm). Nhưng ông bà ngoại có vẻ không dễ chịu về ý kiến của em.


Quà cáp đằng ngoại vì bố mẹ em mua cho mọi người rất nhiều rồi nên em không mua gì nữa mà chỉ định biếu tiền. Và em mua 1 vài thứ cho bên nội nhờ bố mẹ chuyển về giúp. Ông bà có nói với em "Tao về chỉ có trách nhiệm lo cho chồng con mày thôi, còn phải lo cho cả họ hàng chồng nhà mày nữa à?". Rồi hôm đóng đồ vào vali ông bà cũng tỏ vẻ "Vì con đi lấy chồng mà tao thêm khổ sở mất mấy cân"... Đại loại là không vừa lòng khi em quà cáp cho anh chị và bố mẹ chồng, dù em cũng đã nói với bố mẹ là họm cũng lo cho con em nhiều nhưng em lại chưa giúp được đồng nào.

Ông bà ngoại nghĩ 2 vợ chồng em vẫn còn nhiều việc phải lo, làm thì cũng chưa được bao nhiêu mà chưa gì đã sĩ diện thích phân phát, ra oai là ta có tiền. Nhưng em thì nghĩ làm giàu cả đời, tình cảm đâu cần đợi giàu mới cho nhau được gói quà.

Em đã áy náy với ông bà ngoại 1 phần thì lại được cả chồng em nữa. Chồng em sợ mọi người khinh vợ đi Tây mà không có gì gửi về nên cứ dặn em mua này mua nọ cho người này người kia. Đến bây giờ ông bà ngoại thì không muốn cầm thêm thứ gì nữa cho em nhưng mà chồng em thì vẫn muốn mua thêm. Em sợ chồng mất lòng cũng nói khéo là có gì em gửi thêm về sau nhưng chồng em không hiểu lại nói em là kiệt, ki bo và sống không biết điều.


Em bây giờ thực sự rất khó nghĩ. Một đằng là chồng, 1 đằng là bố mẹ đẻ. Em không biết mình làm thế có phải không? Em phải nói thế nào cho chồng em hiểu? Làm thế nào để bố mẹ đẻ không tự ái, không nghĩ em chỉ biết đến nhà chồng mà vẫn trọn tình trọn nghĩa với đằng nhà chồng? Xin các chị cao tay có kinh nghiệm chỉ cách đối phó giúp em. Chứ bây giờ ông bà ngoại khăn gói xong xuôi không còn chỗ nào đẻ nhét thêm gì được nữa rồi mà quà cáp cho nhà chồng thì vẫn thiếu? Em xin chân thành cám ơn lời đóng góp của mọi người ạ!

Chia sẻ