Đời đau nhất là ở rể, dù chỉ nửa ngày

,
Chia sẻ

Trước mặt bố mẹ vợ, anh thẳng thắn: “Chúng con sẽ thuê nhà. Tích cóp rồi sẽ mua nhà. Bố mẹ không phải lo”. Theo anh, đời đau nhất là ở rể, dù chỉ nửa ngày.

Ban đầu, nghe bố vợ tương lai gợi ý: ‘Hai đứa kết hôn rồi về đây sống’, anh Hiển thấy rất… nhục. Làm đàn ông mà phải nương nhờ nhà vợ, với anh là điều không thể chấp nhận.

Anh Hiển (Thanh Xuân, Hà Nội) quê gốc ở Nam Định. Lên thủ đô học tập và làm việc, anh cưới được cô vợ người Hà Nội. Nhà vợ có hai cô con gái. Vì em gái đang du học bên Úc nên bố mẹ vợ muốn vợ chồng anh tạm ở rể cho vui. Nhưng anh Hiển chối đây đẩy. Trước mặt bố mẹ vợ, anh thẳng thắn: “Chúng con sẽ thuê nhà. Tích cóp rồi sẽ mua nhà. Bố mẹ không phải lo”. Theo anh, đời đau nhất là ở rể, dù chỉ nửa ngày.

Trong khi nhà vợ thêng thang thì hai vợ chồng anh lụi hụi tìm thuê phòng. Mỗi tháng mất hơn triệu tiền thuê nhà mà vẫn chật chội. Xe máy của vợ phải gửi nhờ nhà bố mẹ vợ. Khi vợ về bên ngoại ở cữ, cả gia đình vợ động viên anh Hiển về cùng. Tuy nhiên, anh khăng khăng phản đối. Ngày đi làm, tối về nhà vợ ăn cơm. Nhưng đến đêm, anh quay về phòng trọ ngủ. Thấy chồng cố chấp, vợ anh bực tức, rồi cả hai lạnh lùng với nhau.

Đến lúc chủ trọ muốn bán nhà, không cho thuê nữa thì anh Hiển mới miễn cưỡng về bên ngoại. Cả tháng tìm chỗ trọ không xong, chỗ được thì quá xa nên anh thỏa thuận với vợ: “Chờ con lớn hơn, lại tìm chỗ thuê khác”. Nhưng hết thời gian ở cữ, vợ chồng anh cật lực tìm người trông con mà không được. Giao con cho người giúp việc trẻ thì không yên tâm. Tình thế cấp bách, anh đành về nhà ngoại.
 

Anh kể, hồi đầu, cứ nghe họ hàng hay xóm giềng xì xào chuyện “ở rể” là tim anh đập liên hồi. Anh cứ nghĩ, chắc người ta đang cạnh khóe hay xỉa xói gì mình. Anh nguyền rủa mình bất lực. Anh cay cú thề sẽ kiếm tiền thật nhanh, mua nhà đẹp cho thiên hạ biết mặt.

Nhưng 3 năm trôi qua, anh Hiển vẫn chưa thực hiện được ước mơ mua nhà. Vợ chồng anh là công chức, cố tích cóp chỉ được chút đỉnh, kiếm đâu bạc tỷ mà đòi mua nhà. Dù đôi lúc vẫn ngượng với bố vợ vì trót “mạnh mồm” lúc trước nhưng anh Hiển không còn hổ thẹn với cảnh ở rể. Vợ chồng anh tiết kiệm, mong ngày mua được nhà riêng. Song, áp lực tiền bạc không còn nặng nề. Nhờ thế, cuộc sống sung túc và hòa thuận hơn.

Cũng thề sống thề chết không ở rể rồi lại vui vẻ sống chung với nhà vợ là anh Kiên (Hoàng Mai, Hà Nội). Biết vợ là con gái độc nhất, nhà vợ 3 tầng khang trang, bố mẹ vợ niềm nở đón chào nhưng anh Kiên vẫn một mực tìm thuê nhà, đỡ mang tiếng. Vợ anh giãy nảy vì sợ cảnh nhà thuê tồi tàn, đầy muỗi và phân gián. Anh lạnh lùng: “Thế thì cô cứ sống ở nhà cô”. Cuối cùng, vợ anh cũng phải thỏa hiệp.

Quan niệm ở rể của anh Kiên thay đổi khi giá nhà thuê leo thang, vợ đẻ, nghỉ việc không lương, còn chuyện làm ăn của anh đổ bể. Hơn một năm chịu đựng cảnh thuê nhà, tiền thì vơi đi nên vợ chồng anh hay cãi cọ. Thấy vợ giục về nhà ngoại: “Mẹ tròn con vuông thì tính tiếp”, anh Kiên cũng xuôi.

Bây giờ, anh Kiên thấy thoải mái với cảnh ở rể. Vợ, con được ông bà ngoại chăm sóc chu đáo. Nhà cửa tiện nghi, phận con rể như anh cũng được bố mẹ vợ yêu chiều. Nếu có nghe ai chê bai cảnh ở rể là anh phản đối. Bản thân anh Kiên không vì ỷ lại bố mẹ vợ. Anh vẫn chăm chỉ làm việc, đảm bảo kinh tế cho con cái ăn học.

Chẳng ngại ở rể khi tài chính chưa vững

Không ai phủ nhận lợi ích khi vợ chồng muốn ở riêng. Tuy nhiên, yếu tố quan trọng nhất để một cặp vợ chồng bền vững khi ở riêng là kinh tế. Nếu tài chính cả hai vợ chồng không được dư dả thì việc sống chung với gia đình bên ngoại một thời gian sẽ giúp cả hai tiết kiệm và tạo tiền đề vững chắc cho việc tách ra sống riêng, sau này.

Sống chung với bên ngoại sẽ thành công khi nhà vợ tâm lý. Bản thân người chồng không sợ tiếng ở rể. Quan trọng là dù hoàn cảnh nào, vợ chồng cũng cần thống nhất. Tránh áp đặt hay "đào mỏ" vì điều này sẽ phá hủy tình cảm vợ chồng.
 
Theo Me&be
Chia sẻ