BÀI GỐC Mất ngủ nên lên sân thượng hóng gió, tôi chết điếng khi nghe vợ chồng em trai bàn tính âm mưu chiếm đoạt căn nhà của mình

Mất ngủ nên lên sân thượng hóng gió, tôi chết điếng khi nghe vợ chồng em trai bàn tính âm mưu chiếm đoạt căn nhà của mình

Có lẽ nghĩ tôi đã ngủ rồi nên vợ chồng em trai mới nói khá to và rõ ràng.

1 Chia sẻ

Con trai tôi mở tủ lạnh nhà chị chồng rồi hét lên thích thú, nào ngờ chị ấy dằn mạnh đĩa cơm xuống bàn khiến thằng bé sợ run người

MY HANH,
Chia sẻ

Tôi ở trên phòng, nghe tiếng chị chồng mắng con trai mình sa sả thì vội vàng chạy xuống xem thử. Thằng bé sợ hãi, run cầm cập nép vào người tôi.

Trước đây vợ chồng tôi có nhà cửa khang trang, rộng rãi. Hồi đó, tôi thường hay giúp đỡ chị chồng đủ thứ. Tháng nào cũng cho tiền chị ấy mua sắm hoặc đóng tiền học cho con, rồi tạo điều kiện giúp đỡ công việc của chồng chị ấy. Chồng tôi là Giám đốc công ty xây dựng, chuyên nhận mấy công trình lớn như khách sạn, nhà hàng, nhà lầu rồi để anh rể đứng ra xây dựng. Vì thế, hồi ấy, tình cảm giữa hai gia đình rất tốt.

Thế nhưng năm ngoái, vì một vài sơ suất mà chồng tôi bị cắt chức Giám đốc trong công ty, bị sa thải và phải bán cả căn nhà để trả nợ. Những ngày tháng đó, tôi không còn muốn nhớ đến nữa vì quá đau khổ, tủi nhục.

Không muốn đi ở trọ, chồng tôi bàn với cả gia đình sẽ đến ở nhà chị chồng, mỗi tháng trả tiền nhà, tiền điện nước là 2 triệu. Chị chồng ậm ừ, có vẻ không vui nhưng vì bố mẹ chồng tôi đồng ý, còn nói họ có được căn nhà bề thế như bây giờ, một phần là nhờ sự giúp đỡ của vợ chồng tôi. Cuộc sống "ăn nhờ ở đậu" của vợ chồng tôi đã diễn ra được hơn một năm rồi. Và càng ngày tôi càng nhận ra sự bạc bẽo của anh chị.

Vợ chồng tôi ở trong một căn phòng nhỏ trên gác, việc ăn uống cũng gặp nhiều bất tiện. Đã thế, chị chồng còn phân biệt con - cháu rất rõ ràng. Mỗi sáng, chị ấy mua đồ ăn sáng cho con mình, toàn phở, bún bò... Nhưng chưa một lần mua đồ ăn sáng cho con tôi. Có lần, con tôi thấy anh họ ăn phở ngon quá, ngồi thèm thuồng nhìn nhưng chị ấy vẫn điềm nhiên như không thấy gì, không hề cho con tôi một bát nhỏ. Tôi trông thấy cảnh đó mà lòng đau điếng. Sau lần đó, tôi luôn gọi con dậy sớm hơn rồi đưa con đi ăn bên ngoài để con không cảm thấy tủi thân.

Con trai mở tủ lạnh nhà chị chồng rồi hét lên thích thú, nào ngờ chị ấy dằn mạnh đĩa cơm xuống bàn khiến thằng bé sợ run người - Ảnh 1.

Nhìn sang chị chồng, rồi thấy đĩa cơm có con tôm hùm to mà chị ấy chuẩn bị cho con trai của mình, nước mắt tôi cứ trào ra. (Ảnh minh họa)

Chồng tôi vẫn đang bắt đầu lại từ đầu. Anh mở công ty với một người bạn nữa nên chúng tôi đã túng càng túng hơn. Vì không có nhiều tiền, lại phải đóng tiền điện nước, tiền nhà cho chị chồng nên tôi cắt giảm những khoản chi tiêu đến tối đa. Thậm chí bữa ăn của con trai, tôi cũng không dám mua những thứ đắt tiền.

Hôm qua, con trai tôi mở cửa tủ lạnh của chị chồng rồi hét lên thích thú: "Tôm hùm này. Ngon quá...". Vừa nghe thế, chị chồng đã dằn mạnh đĩa cơm lên bàn rồi gắt lên: "Mày đói đến mức lục lọi tủ lạnh nhà người khác sao? Mẹ mày có dạy mày phép lịch sự không vậy?". Tôi nghe tiếng chị chồng mắng con mình nên vội vã chạy xuống xem. Con tôi sợ hãi, mặt tái lại, thấy mẹ thì chạy lại nép vào người tôi.

Tôi hỏi có chuyện gì, thằng bé khóc nức nở bảo thèm ăn tôm hùm nhưng cô không cho ăn, còn nạt nộ. Nhìn sang chị chồng, rồi thấy đĩa cơm có con tôm hùm to mà chị ấy chuẩn bị cho con chị, nước mắt tôi cứ trào ra. Tôi dẫn con lên phòng, chị chồng vẫn không quên xỉa xói vài câu, mắng vợ chồng tôi là thứ vô dụng, đi ở nhờ nhà người khác mà không biết điều.

Tôi chán nản và thương con trai quá. Thằng bé mới 4 tuổi thôi mà. Hay tôi bảo chồng dọn ra ngoài ở trọ cho thoải mái tinh thần đây? Sống thế này, tôi trầm cảm mất thôi.

(ngocluan...@gmail.com)

Chia sẻ