Có lần, anh cười gượng: "Chắc vợ chồng mình ăn trứng cả đời quá!". Tôi quay mặt đi, vì không muốn anh thấy mình khóc.
Chính trong những tháng ngày tưởng như không còn gì để mất đó, tôi đã làm một việc điên rồ.
Tôi xếp gọn đồ anh vào vali, đặt trước cửa, rồi hỏi đúng ba chữ: "Đi hay ở?".
Từ hôm đó, anh biến mất khỏi đời tôi đúng nghĩa đen...
Chỉ đến khi cô ấy gửi đơn ly hôn, tôi mới giật mình nhưng đã quá muộn.
Sau nhiều đêm suy nghĩ, tôi thấy mình phải dứt khoát từ bỏ chuyện tình này.
Họ không gọi nhau thân mật, không hẹn hò nhưng có cái gì đó… còn khiến tôi lạnh người hơn cả ngoại tình.
Tôi cười lịch sự vì không biết mình sắp đối diện với 1 bất ngờ có nằm mơ tôi cũng không tin nổi.
Chỉ sau một buổi chiều, tôi từ vợ thành góa phụ 33 tuổi, không tài sản, không con cái.
Hóa ra tất cả chuyện này chỉ là màn kịch mà mẹ chồng tôi cố tình bày ra mà thôi.