Bị nhà chồng phỉ báng vì không đưa tiền trả nợ cờ bạc
Bố chồng em yêu cầu ngay lập tức em phải đi lấy vàng đưa cho chồng đi bán để trả nợ, nếu trả chưa hết thì bán đồ dùng mà vợ chồng em sắm được để trả tiếp. Còn thừa đồ đạc gì thì mang về cho ông ấy dùng.
Chào các anh chị!
Em năm nay 26 tuổi đã lập gia đình được 2 năm, nhưng cuộc sống của gia đình luôn có sóng gió trong thời gian 2 năm ấy. Không biết có phải do cuộc sống của vợ chồng trẻ chưa có kinh nghiệm hay không nữa?
Em làm kế toán cho một công ty thương mại, còn chồng em là lao động phổ thông không có công việc ổn định nhưng lại có thú ham mê cờ bạc. Em rất buồn vì sự lựa chọn này của mình nhưng là phụ nữ đã cất bước đi lấy chồng em phải chấp nhận vì đấy là lựa chọn của em.
Vợ chồng em đi làm xa nên chỉ khi Tết nhất hay gia đình có việc thì mới
về nhưng cứ mỗi dịp Tết đến là em chỉ biết thui thủi một mình vì chồng
em có thể đi thâu đêm suốt sáng. Đã thế bố chồng em cũng là một tay
nghiện cờ bạc còn thêm cả chuyện vợ nọ con kia (mẹ đẻ chồng em đã tự
vẫn sau khi biết bố chồng em gái gú bên ngoài, ông lấy vợ hai và có một
cô con gái). Vì vậy cứ hễ chồng em đi chơi về mà em lên tiếng thì ông
ấy chửi bới em và đuổi em ra khỏi nhà.
Gần đây nhất khi chồng em đi chơi thua tha về và đòi em đưa vàng đi bán để trả nợ (số vàng này cũng do anh ấy chơi cờ bạc có được) và vợ chồng em có xảy ra xô xát. Anh ấy đã đánh em, khi về nói chuyện với bố chồng và có cả mặt chị chồng ở đó nhưng họ đều cho rằng em làm như thế là sai. Thấy vậy em không chịu nổi và đã nói với bố chồng: “Con không thể sống được với anh ấy và cho chúng con ly hôn". Cả bố chồng và chị chồng đều bảo chuyện vợ chồng thì tự 2 đứa suy nghĩ và giải quyết .
Còn bây giờ chuyện nợ nần bố chồng em yêu cầu ngay lập tức em phải đi lấy vàng đưa cho anh đi bán để trả nợ nếu trả chưa hết thì bán đồ dùng mà vợ chồng em sắm được để trả tiếp. Còn thừa đồ đạc gì thì mang về cho ông ấy dùng. Em không thể tin nổi vào tai mình khi nghe những câu nói đó từ bố chồng. Em cứ nghĩ rằng là bố mẹ khi thấy con cái sai đường lạc lối thì phải chỉ bảo đường đi nước bước cho con mình, nhưng sao bố chồng em lại thế.
Thực ra em không bao giờ muốn giữ lại số vàng đó để dùng riêng cho mình mặc dù em rất khó khăn chỉ sống bằng những đồng tiền lương ít ỏi. Mỗi tháng ngoài những khoản chi phí hàng tháng em còn phải mua thuốc chữa bệnh (em bị viêm gan B) nhưng là người vợ thấy chồng chơi bời thua tha thì em phải lên tiếng, gia đình nhà chồng cứ nghĩ em giữ số vàng đó để làm của riêng.
Và cho đến bây giờ sau khi vợ chồng em đã làm hòa lại thì bố chồng em vẫn không cho em về nhà. Mỗi lần thấy vợ chồng em đi với nhau là ông ấy gọi điện nhiếc móc và cấm không cho vợ chồng em sống với nhau vì lý do em đã xin ly hôn. Chồng em không có tiếng nói trong gia đình, sống không có lập trường nếu làm trái ý bố chồng thì cũng bị ông ấy đuổi ra khỏi nhà. Em đã được chứng kiến nhiều lần ông ấy cầm dao dượt đuổi chồng em.
Em không biết bây giờ mình nên tiếp tục sống và cư xử như thế nào cho đúng. Em rất mong nhận được góp ý của các anh chị có kinh nghiệm trong cuộc sống gia đình. Em xin chân thành cảm ơn!
Em năm nay 26 tuổi đã lập gia đình được 2 năm, nhưng cuộc sống của gia đình luôn có sóng gió trong thời gian 2 năm ấy. Không biết có phải do cuộc sống của vợ chồng trẻ chưa có kinh nghiệm hay không nữa?
Em làm kế toán cho một công ty thương mại, còn chồng em là lao động phổ thông không có công việc ổn định nhưng lại có thú ham mê cờ bạc. Em rất buồn vì sự lựa chọn này của mình nhưng là phụ nữ đã cất bước đi lấy chồng em phải chấp nhận vì đấy là lựa chọn của em.
Gần đây nhất khi chồng em đi chơi thua tha về và đòi em đưa vàng đi bán để trả nợ (số vàng này cũng do anh ấy chơi cờ bạc có được) và vợ chồng em có xảy ra xô xát. Anh ấy đã đánh em, khi về nói chuyện với bố chồng và có cả mặt chị chồng ở đó nhưng họ đều cho rằng em làm như thế là sai. Thấy vậy em không chịu nổi và đã nói với bố chồng: “Con không thể sống được với anh ấy và cho chúng con ly hôn". Cả bố chồng và chị chồng đều bảo chuyện vợ chồng thì tự 2 đứa suy nghĩ và giải quyết .
Còn bây giờ chuyện nợ nần bố chồng em yêu cầu ngay lập tức em phải đi lấy vàng đưa cho anh đi bán để trả nợ nếu trả chưa hết thì bán đồ dùng mà vợ chồng em sắm được để trả tiếp. Còn thừa đồ đạc gì thì mang về cho ông ấy dùng. Em không thể tin nổi vào tai mình khi nghe những câu nói đó từ bố chồng. Em cứ nghĩ rằng là bố mẹ khi thấy con cái sai đường lạc lối thì phải chỉ bảo đường đi nước bước cho con mình, nhưng sao bố chồng em lại thế.
Thực ra em không bao giờ muốn giữ lại số vàng đó để dùng riêng cho mình mặc dù em rất khó khăn chỉ sống bằng những đồng tiền lương ít ỏi. Mỗi tháng ngoài những khoản chi phí hàng tháng em còn phải mua thuốc chữa bệnh (em bị viêm gan B) nhưng là người vợ thấy chồng chơi bời thua tha thì em phải lên tiếng, gia đình nhà chồng cứ nghĩ em giữ số vàng đó để làm của riêng.
Và cho đến bây giờ sau khi vợ chồng em đã làm hòa lại thì bố chồng em vẫn không cho em về nhà. Mỗi lần thấy vợ chồng em đi với nhau là ông ấy gọi điện nhiếc móc và cấm không cho vợ chồng em sống với nhau vì lý do em đã xin ly hôn. Chồng em không có tiếng nói trong gia đình, sống không có lập trường nếu làm trái ý bố chồng thì cũng bị ông ấy đuổi ra khỏi nhà. Em đã được chứng kiến nhiều lần ông ấy cầm dao dượt đuổi chồng em.
Em không biết bây giờ mình nên tiếp tục sống và cư xử như thế nào cho đúng. Em rất mong nhận được góp ý của các anh chị có kinh nghiệm trong cuộc sống gia đình. Em xin chân thành cảm ơn!