Tình yêu của cô gái bị ruồng bỏ

Theo PNVN,
Chia sẻ

Đám cưới của chàng trai tân 35 tuổi với người phụ nữ 40 tuổi đã một lần bị từ hôn khiến cho những lời chúc mừng trở nên giả dối và những nụ cười chào hỏi trở nên gượng gạo. Những lời thì thầm chẳng mấy hay ho của những kẻ nhỏ nhen, soi mói bay đến tai cô dâu chú rể nhưng chú rể vẫn cười tươi nắm chặt bàn tay cô dâu, vỗ về âu yếm.

Cô dâu một lần bị từ hôn ấy một thời là cô gái có duyên và thông minh khiến không ít chàng trai ngả nghiêng, say đắm nhưng sự thông minh của cô không đủ sáng suốt để lựa chọn cho mình một con đường bằng phẳng. 16 tuổi, Nhàn yêu thầm chàng trai học trên cô hai lớp. Tình yêu đơn phương nhưng vô cùng tha thiết ấy đã khiến Nhàn từ chối mọi lời tỏ tình cả khi người ấy đã cưới vợ. Năm Nhàn 25 tuổi, vì cha mẹ giục giã, vì tự ái, sĩ diện mà Nhàn nhận lời lấy Thìn. Càng gần đến ngày cưới Nhàn càng day dứt, đau khổ, cứ như cô là người phụ bạc người xưa. Tự nhiên, Nhàn khao khát được bù đắp cho người cô yêu. Cô quyết định dành tất cả những gì đẹp nhất của người con gái tặng người ấy... Nhàn đã hẹn gặp anh ta, kể hết nỗi lòng và xin anh yêu cô một lần...

Sau khi trao thân cho người mình yêu, Nhàn lại thấy không công bằng với người chồng tương lai nên cô đã thú nhận với Thìn và nói: “Nếu anh có thể tha thứ thì đây là lỗi lầm duy nhất để em khép lại quá khứ, từ giờ về sau em sẽ hết lòng với anh. Còn như anh không thể tha thứ thì em đành xin lỗi anh vì đã làm tổn thương anh, chúng mình chia tay...”. Tình yêu của Thìn không đủ để thắng tính sĩ diện, ích kỷ trong anh, không đủ lớn để anh khoan dung, tha thứ, nên đám cưới bị hủy... Chuyện ngoại tình trước ngày cưới của Nhàn ầm ĩ. Nhàn chuyển công ty, chuyển chỗ ở nhưng tiếng xấu ám vào người cô.

Thuở 17, Biền đã biết yêu nhưng tình yêu của anh chỉ là thầm yêu trộm nhớ mà không dám thổ lộ chỉ vì nhà cô gái ấy rất giàu, còn nhà anh lại quá nghèo. Khi đấy, Biền chỉ còn biết nhủ thầm: Kiếm thật nhiều tiền mới lấy vợ... Khi Biền có đầy đủ công danh, tiền bạc, địa vị xã hội thì anh không còn cơ hội quay về với tình yêu đầu của mình nữa. Khi Biền nhận chức phó tổng, người ta cử Nhàn đến làm trợ lý cho anh. Người phụ nữ không còn trẻ có thân hình mảnh mai, thon thả như thiếu nữ ấy không hề trang điểm, dù chỉ là chút son môi, nhưng vẻ điềm đạm, dịu dàng, giọng nói ngọt ngào và đôi mắt buồn của chị đã cuốn hút Biền.
 

Nhàn thông minh, thạo việc và có trách nhiệm, hai người làm việc rất ăn ý, vui vẻ. Nhàn không chỉ là tay phải, tay trái mà còn là khối óc của Biền. Nhưng Nhàn luôn giữ một khoảng cách với anh. Chị không hỏi chuyện đời tư, không tâm sự, mặc dù chị rất dịu dàng, chu đáo. Trong một buổi làm muộn, Nhàn kể câu chuyện bị từ hôn của mình cho Biền nghe. Câu chuyện của Nhàn cứ luẩn quẩn theo Biền. Anh không thấy Nhàn là người đàn bà buông thả, lẳng lơ mà khâm phục tình yêu sâu nặng, hết lòng vì người yêu, vì tình yêu của chị, anh khâm phục sự thẳng thắn, trung thực, đầy bản lĩnh của chị, anh nể trọng cả sự chịu đựng của chị... Tự nhiên Biền thấy yêu người phụ nữ bị ruồng bỏ ấy.

Nhưng có được tình yêu không hề đơn giản. Khi Biền tỏ tình, Nhàn không mặc cảm về tuổi tác, về quá khứ, cũng không tự tin, sung sướng vì được yêu, không vồ vập, không chối từ mà nhẹ nhàng nói: “Anh hãy về kể hết chuyện của tôi cho hai bác ở nhà nghe đã. Nếu hai bác không chê tôi thì chúng mình hãy nói tiếp...”. Như một lời thách đố, bởi, có bố mẹ nào lại chấp nhận một cô con dâu như thế. Vậy mà mẹ Biền, sau phút nhìn vào mắt con, bà đã nhìn thấy trong mắt đứa con trai của bà một tình yêu chân thành, cháy bỏng. Tình yêu ấy vượt được tính ích kỷ, lòng tự ái. Bà nhìn thấy ngọn lửa cương quyết bảo vệ tình yêu đến cùng. Bà biết nó đã suy nghĩ chín chắn. Bà tin ở con trai mình.

***

Mẹ Biền đón con dâu vào nhà bằng tấm lòng khoan dung, nhân hậu đã giúp Nhàn tự tin và sớm hòa nhập với mọi người. Và cũng cho bà một người con dâu hiếu thuận không chỉ vì lòng biết ơn mà cả bằng tình yêu thực lòng của người con gái bị ruồng bỏ nay được yêu thương...

Chia sẻ