Tâm sự xót xa của bé gái 13 tuổi bị ung thư xương: "Em con bị bướu cổ, con cưa chân rồi sao chăm sóc được em"
“Em không biết mình còn sống được bao lâu nữa, chịu đau đớn đến khi nào nhưng em vẫn ước không phải cắt bỏ chân. Em gái em giờ cũng bệnh nặng. Em thương bố mẹ, thương em lắm nhưng không biết làm thế nào?”.
Đó là lời chia sẻ trong nước mắt của em Nguyễn Thị Quỳnh (13 tuổi), ngụ thôn 14, xã Quỳnh Tân, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An sau gần một năm chống chọi với căn bệnh ung thư xương. Khối u ác tính đã di căn và bác sĩ chỉ định phải cắt bỏ chân để không ảnh hưởng đến tính mạng.
Chỉ trong vòng chưa đầy một năm, chị Phương đau đớn khi hai đứa con cùng mắc bệnh hiểm nghèo.
Tuổi thơ bất hạnh
Quỳnh ngồi trên chiếc giường chật hẹp. Đôi bàn tay của em liên tục xoa nhẹ lên khối u ở đầu gối chân trái. Em không khóc nhưng khuôn mặt lúc nào cũng nhăn nhó, mệt mỏi vì những cơn đau liên tiếp hành hạ.
Mới 13 tuổi nhưng gần một năm nay, Quỳnh phải gồng mình chống chọi với căn bệnh ung thư xương.
Khi cơn đau vừa qua đi, Quỳnh lại đặt bàn tay của mình lên mái tóc dài của đứa em gái mắc bệnh bướu cổ đang nằm bên cạnh vừa hỏi vừa động viên trong lo lắng: "Em còn đau nhiều nữa không? Bố vừa bán bộ bàn ghế và vay được thêm tiền rồi, chắc mai mốt hai chị em sẽ được nhập viện điều trị. Em cố gắng lên nhé, đừng để bố mẹ thấy chị em mình khóc lại lo lắng", Quỳnh trấn an.
Đáp lại lời chị gái, bé Nguyễn Thị Thanh Mai (5 tuổi) chỉ biết gật đầu yên lặng. Dù bác sĩ căn dặn không được đưa tay sờ lên khối u ở cổ nhưng những lúc đau nặng, bé Mai như quên mất lời dặn. Những tiếng rên rỉ cùng đôi mắt ngấn lệ của đứa trẻ khiến người thân sống trong lo lắng, xót thương.
Mới 5 tuổi, bé Mai đã mắc phải căn bệnh bướu cổ.
Khối u ở cổ bé Mai to bằng quả trứng gà khiến đứa trẻ khó ăn, khó thở, cơ thể tiều tụy.
Quỳnh mệt mỏi kể, năm ngoái, khi vừa bắt đầu học lớp 7, em thấy đầu gối chân trái sưng phù, đau nhức nên nhờ bố mẹ đưa đi thăm khám thì bác sĩ kết luận bị ung thư xương.
"Em không biết căn bệnh đang mang nặng như thế nào, chỉ thấy bố mẹ ôm em gào khóc nức nở. Cũng từ đó, em phải nghỉ học để nhập viện điều trị. Trải qua 3 cuộc phẫu thuật, nhiều lần xạ trị hóa chất nhưng chân em ngày càng nặng, không thể đi lại được nữa.
Vừa rồi bác sĩ bảo em phải cưa bỏ chân để không ảnh hưởng đến tính mạng nhưng em không chịu. Nếu chân không còn thì em làm sao có cơ hội đi học nữa. Sau này sao em có thể đi làm để phụ cha mẹ để chăm sóc các em", Quỳnh chia sẻ trong tiếng nấc nghẹn.
Sóng gió chưa qua thì tai ương một lần nữa ập đến, cặp vợ chồng nghèo một lần nữa ngã quỵ khi hay tin con gái thứ 3 cũng đang mắc phải căn bệnh hiểm nghèo.
Nghe con than đau nhức ở cổ, ăn vào là mắc nghẹn, nôn ói, sờ vào thấy có khối u nhỏ như viên bi, chị Nguyễn Thị Phương (32 tuổi, mẹ của chị em Quỳnh và Mai) đưa con đi khám thì chết lặng khi bác sĩ kết luận bị bướu cổ.
Khối u ngày càng lớn dần, to như quả trứng gà khiến việc ăn uống của bé Mai trở nên khó khăn. Gánh nặng lại đè lên đôi vai gầy của cặp vợ chồng bất hạnh.
"Xin cho em cơ hội giữ lấy đôi chân của mình"
Ông Nguyễn Đình Hòe (trưởng thôn 14, xã Quỳnh Tân) cho biết, kinh tế gia đình chị Phương phụ thuộc vào 2 sào ruộng. Để có tiền trang trải cuộc sống, nuôi 4 đứa con (đứa lớn 13 tuổi, đứa nhỏ nhất 2 tuổi) ăn học, ai thuê chặt keo, gặt thuê, phụ hồ…, vợ chồng chị Phương đều nhận làm.
Chị Phương đau đớn nhắc đến bệnh tình của hai con gái bất hạnh.
Suốt một năm nay kể từ ngày hai đứa con mắc trọng bệnh, họ chỉ biết ôm con nằm viện giành giật sự sống, không làm gì có thu nhập, khó khăn chồng chất.
Bệnh tật hành hạ khiến gia đình em Quỳnh lâm vào cảnh khó khăn, tương lai mịt mù.
"Để có tiền chạy chữa cho con, tất cả những gì đáng giá như bộ bàn ghế, đàn gà chưa kịp lớn tôi đều mang đi bán. Ngoài thế chấp căn nhà để vay tiền, tôi còn vay nặng lãi 300 triệu đồng. Vậy mà không biết 2 đứa con có cứu được đứa nào không? Một đứa mắc bệnh hiểm nghèo đã đau đớn lắm, đằng này, ông trời nhẫn tâm bắt cả hai đứa con tôi cùng chịu chung số phận", anh Nguyễn Công Tường (33 tuổi, bố của Quỳnh và Mai) đau đớn chia sẻ.
Sự sống của hai đứa trẻ bất hạnh cần lắm tấm lòng sẻ chia của mọi người.
Nghĩ đến tương lai mịt mù của hai đứa con, nước mắt chị Phương cứ vậy lăn đều trên gò má khô gầy: "Nếu có thể, tôi xin đổi mạng sống của mình để mang lại những tháng ngày bình yên cho hai đứa con. Nhìn chúng đau đớn như thế này lòng tôi như dao cắt".
Thấy mẹ khóc, Quỳnh và Mai cũng khóc theo mẹ: "Đau đớn mấy em cũng chịu đựng được. Vậy mà mỗi lần nhìn thấy mẹ khóc, em lại không cầm lòng được. Chỉ mong bố mẹ vay được tiền để hai chị em tiếp tục có cơ hội chữa trị, không phải chịu đau đớn và không phải cắt chân. Để chúng em sớm khỏe mạnh, tiếp tục đến trường và sau này phụ giúp bố mẹ. Đời bố mẹ đã vất vả vì chúng em nhiều rồi", Quỳnh cầu xin trong nước mắt.
Mọi giúp đỡ cho 2 chị em Quỳnh, Mai xin vui lòng gửi về địa chỉ: Anh Nguyễn Công Tường, xóm 14, xã Quỳnh Tân, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An.
Hoặc STK anh Nguyễn Công Tường: 51510000427373, ngân hàng BIDV, chi nhánh Phủ Diễn. ĐT: 0376.234.275.
Trân trọng cảm ơn!