Sài Gòn: An lành những giấc mơ trưa
Nhiều khi phải thức dậy từ 3-4h sáng để chuẩn bị dọn hàng. Nhiều khi phải ăn vội chén cơm trắng hay gói xôi vò để đến công trường, bệnh viện, trường học… Nhiều khi những đêm thức trắng vì chưa đủ tiền gửi về quê cho mấy đứa nhỏ. Nhiều khi như thế, họ cần những giấc mơ trưa.
Ta đang nói về cánh xe ôm, bảo vệ hay những người bán buôn dọc khắp các con phố ở Sài Gòn. 12h trưa khi dường như mọi thanh âm lao động tắt hẳn thì người ta lại bắt gặp đâu đó ở góc đường Trương Định, Cô Bắc, Võ Thị Sáu,… là những giấc ngủ vội vàng. Mặc cho khói bụi và tiếng xe cộ rền vang inh ỏi họ vẫn gắng tìm vài phút thảnh thơi ngắn ngủi trong quá nhiều lo toan.
Ở một nơi mà người ta có thể nghe được giọng nói của nhiều vùng miền khác nhau thì những giấc ngủ trên đường phố cũng trở nên bình thường. Sài Gòn hào phóng trong lối sống, giản dị trong cách nghĩ. Chỉ cần nhìn những gương mặt vô tư ngủ trên hè phố người ta có thể mường tượng về người dân của một xứ sở bao dung nghĩa tình. Vậy nên không có gì ngạc nhiên khi chỉ với một cái ghế, một đôi dép là đã đủ đầy cho một giấc ngủ trưa.
Không chỉ ngoài đường phố mà trong những con hẻm, những giấc ngủ vẫn cứ bình yên đến lạ. Bởi ngoài kia đời sống đã chật chội đến nghẹt thở.
Dù không thường nghỉ trưa nhưng cụ bà bán quà vặt trên đường Nguyễn Thái Học cho hay: "Nhiều lúc đi nhiều mỏi quá nên người ta ngủ một chút. Như bà đi bán từ cầu Ông Lãnh qua trường Lê Hồng Phong mệt lắm con à". Mệt nhưng vẫn phải làm, bởi bà còn người con út đang học năm cuối đại học và ngày ngày kiếm chút tiền gửi cho con sinh hoạt. 60 tuổi, tóc bà bạc trắng. Chừng ấy giấc ngủ là chừng ấy ngày bà đi qua những mưu sinh nhọc nhằn. Có giấc mơ nào điểm lại màu đen trên tóc không?
Có những ngày Sài Gòn nắng như đổ lửa. Đi ra đường thấy ai cũng cầm trên tay chiếc quạt phe phẩy, vài người gật gù trên ghế. Có những ngày Sài Gòn mưa nhiều vì cơn áp thấp. Dưới mái hiên là những nỗi lo đong đầy trong ánh mắt xa xăm. Nắng tháng ba oi nồng, cái hanh hao dễ đưa người ta vào giấc ngủ vội. Nhưng ở đó tuyệt nhiên không hiện lên bất kì sự khắc khổ, uể oải hay rũ rượi mà thay vào đó là những gương mặt bình yên và thảnh thơi đến lạ. Sài Gòn an lành những giấc mơ trưa!