“Người tình”: Sex là sự cứu rỗi đầy ám ảnh
Có những mối tình mãi mãi là ám ảnh đến suốt tận cùng của cuộc đời này, như một vết hằn trong tim, càng cố xóa thì càng đậm sâu.
Người tình
Tác giả: Marguerite Duras Nxb Hội nhà văn Giá bìa: 34.000 VNĐ |
“Tôi không thể giải thích được rõ rệt tại sao, chỉ cảm thấy nơi chốn chào đời ấy, với tuổi thơ và tuổi trẻ của tôi ở đó, càng về cuối đời càng trở thành một hiện tại sáng rõ trong tôi, như đó là bản mệnh tôi, như chính phần đời xa thẳm ấy tạo ra tất cả những phần đời của tôi sau đó. Và điều lạ lùng, cuốn sách này còn như sự chiếu sáng,, một cắt nghĩa cho tất cả những cuốn sách tôi đã viết ra….” – Marguerite Duras.
Câu chuyện tình yêu của một cô gái người Pháp và chàng trai người Hoa hơn cô đến 12 tuổi trong “Người tình” như thể một thước phim quay chậm, đầy nhức nhối, đau buốt và ám ảnh. Khoảng thời gian của tình yêu của hai nhân vật trong “Người tình” được đặt trong một bối cảnh của sự âu sầu với đầy những ẩn ức, buồn chán, ngột ngạt ở một nước thuộc địa. Thanh thản làm sao được với hình ảnh một bà mẹ chán sống, tuyệt vọng cùng với những đứa con đầy hận thù, đầy mâu thuẫn, để rồi dày vò nhau trong cái căn phòng cũ nát, chật hẹp, đầy u mê ấy. Cô gái da trắng mới chỉ 15 tuổi ấy cũng đã bị kéo tuột vào nỗi chán nản ấy để rồi cô đau đớn, vùng vằng chạy trốn. Và tình yêu với người đàn ông ấy, dường như với cô là một nơi trú ẩn.
Nhưng hóa ra, khi lật giở từng trang, từng trang của cuốn sách lại càng nhận ra sự bình yên trong tình yêu mà cô đang cố tự ru ngủ mình chỉ là cái bề nổi giả tạo. Và điều đó càng khiến trái tim cô quặn thắt. Cô lao vào người yêu mình, như dấn thân vào một miền lãng quên nào đó bằng những cảnh làm tình đau đớn đến khủng khiếp. Không hề tồn tại những nụ cười hạnh phúc, chỉ có ánh mắt vô hồn, rồi sau đó là những giọt nước mặt tủi hờn, u uất.
Anh thắc mắc tại sao cô gái mà anh yêu lại vừa làm tình vừa khóc lóc. Nhưng anh không thể cố gặng hỏi cô. Bởi chính anh, dù trải qua những chán nản, ngột ngạt ở cái đất nước thuộc địa này đã quen rồi, cũng không thể nào tự ru tâm hồn mình bình lặng. Anh và cô đều câm lặng khi ở bên nhau. Quá khó khăn khi nói những câu chuyện gãy khúc về bản thân mình. Bởi vậy, có lẽ ở cái nơi đau khổ này họ chỉ có thể quấn chặt vào nhau, điên cuồng trong sự trần truồng để cố gắng quên lãng, hoặc cũng có những khoảnh khắc khi thân thể chạm vào nhau, họ lại tìm thấy nhau ở những điều thật thà hơn về tâm hồn mình.
Sex tồn tại ngập ngụa trên những trang sách của “người tình” nhưng không hề đem lại cho người đọc cảm giác ham muốn, hay thỏa mãn. Bởi chưa bao giờ sex lại được tô đậm trong sự đau đớn, tột cùng đến như vậy. Chính điều đó đã khiến biết bao nhiêu độc giả còn ám ảnh mãi về câu chuyện tình yêu kì lạ ấy. Một tình yêu tưởng chừng như là điều có thể cứu rỗi tâm hồn của hai kẻ khốn cùng. Vậy mà hóa ra tình yêu ấy lại vẫn chỉ bất lực nhìn hai con người ấy trôi nổi bên nhau, quấn chặt lấy nhau rồi tan chảy đi trong những giọt nước mắt uất ức. Xót xa và đau đớn đến không thể xóa tan cảm giác ấy trong giây phút. Sự mơ hồ về một nơi nương tựa vẫn còn tồn tại, nhưng rồi chỉ trong một khoảnh khắc, người ta biết rằng, hai con người ấy sẽ phải rời khỏi nhau.
Họ không thể đến được với nhau. Bởi dường như trong cái không gian ngập đầy sự chết chóc ấy không có chỗ cho tình yêu có thể nảy nở. Tình yêu ấy càng cuồng điên, càng mãnh liệt thì dòng sông Mê Kông càng chảy xiết, xa xôi và lạnh nhạt. Họ xa nhau trong ngày cô gái trở về Pháp. Có lẽ đó là sự giải thoát cho cô suốt những năm tháng tuổi trẻ bị vùi dập trong những ám ảnh. Nhưng hóa ra, cuối cùng, cuối cùng của tất cả, cái tình yêu đau đớn tuyêt vọng, trên cái mảnh đất thuộc địa ngàn ngạt khói buồn thê lương ấy lại chính là tình yêu theo đuổi cô đến trọn cuộc đời.
Những hình ảnh trong phim Người tình được chuyển thể từ tác phẩm cùng tên
Nỗi đau vẫn còn đó. Tình yêu vẫn tồn tại. Chưa bao giờ, chưa một giây phút nào nguôi ngoai. Và tình dục trong câu chuyện tình yêu ấy lại là sự cứu rỗi khốn cùng của những giây phút ám ảnh suốt cuộc đời. “Và rồi anh không còn biết nói gì với cô nữa. Và rồi anh đã nói với cô. Anh nói rằng mọi sự vẫn như trước, rằng anh vẫn yêu cô, rằng anh không bao giờ có thể ngừng yêu cô được, rằng anh sẽ yêu cô cho đến chết.” – “Người tình”.