Ngày hôn lễ, sắp trao nhẫn cưới thì một người đàn bà điên đầu bù tóc rối xuất hiện: Câu gào thét lật tẩy âm mưu của chú rể (P3)
Tôi ám ảnh mỗi khi thấy bông hoa hồng trắng hay món quà đặt trước cổng. Bởi tôi thừa biết người gửi là ai.
Sau đám cưới không thành, tôi bị một cú đả kích lớn nên lúc nào cũng trong tình trạng ủ rũ, u sầu. Chỉ cần nghe ai nói đến chuyện cưới hỏi thôi là tôi đã có thể bật khóc ngay được. Có nỗi đau nào bằng việc bị chồng lừa gạt, dối trá, dắt mũi trong khoảng thời gian dài. Và có nỗi đau nào bằng việc bao nhiêu danh dự đều bị phá sạch sau một cái đám cưới. Âm mưu của chồng bị vạch trần, kéo theo đó là biết bao nhiêu hệ lụy. Bố mẹ tôi quyết tâm trả hết tiền mừng cho khách mời nên bị lỗ đến hơn trăm triệu tiền cỗ bàn và tiền chuẩn bị đám cưới. Tôi cũng bị mất một số tiền lớn cho việc váy áo, chụp ảnh... Nhưng ngẫm kĩ, tôi lại thấy mình may mắn vì đã phát hiện ra bộ mặt thật của chồng trước khi về chung sống cùng anh ta.
Từ ngày bị bố tôi mắng đuổi, Mẫn quay sang oán trách, hận thù gia đình tôi. Ngày nào anh ta cũng nhắn tin cho tôi, hết năn nỉ đến đe dọa. Mẫn còn tìm đến tận công ty để gặp, níu kéo tôi giữa chốn đông người, biến tôi thành đề tài bàn tán cho các đồng nghiệp.
Dạo gần đây, Mẫn còn gửi hoa hồng đến tặng tôi. Ban đầu là hồng đỏ, hồng vàng, tuần này lại là hồng trắng. Bố mẹ tôi giận dữ đem vứt hết. Hôm trước, Mẫn còn đặt trước cổng nhà tôi một món quà đáng sợ được gói ghém cẩn thận trong hộp. Tôi vừa mở ra thì xám mặt khi thấy một con gấu bông bị cắt xé và tô son đỏ đến phát sợ.
Biết đó là chuyện Mẫn làm để trả thù mình, tôi gọi điện, cầu xin anh ta đừng quấy rối cuộc sống của tôi nữa. Chúng tôi đã chia tay thì hãy tìm người mới phù hợp, đừng khiến cuộc đời cả 2 rơi vào bóng đêm thêm một lần nữa. Nhưng Mẫn lại hét lên trong điện thoại: "Anh không cưới được em thì cũng đừng mong có ai cưới được em. Em và gia đình phải trả giá". Mẫn nói rồi cúp máy.
Hôm qua, tôi đi uống cà phê với một người đồng nghiệp nam. Chúng tôi đang trò chuyện thì Mẫn xuất hiện, anh ta lao vào đòi đánh đồng nghiệp tôi nhưng được nhân viên quán cà phê can ngăn. Mẫn gầm gừ, bảo dù tôi đi đến đâu, anh ta cũng biết và tôi đừng hòng bỏ rơi được anh ta.
Sau đó, người đồng nghiệp kiểm tra giúp tôi thì phát hiện xe tôi bị gắn định vị lúc nào không hay. Thì ra đó là lý do mà Mẫn luôn biết tôi đi đến đâu, đang ở đâu. Tự nhiên tôi hoảng sợ, không biết anh ta còn "điên" đến mức độ nào? Liệu anh ta sẽ gây ra những chuyện gì quái gở nữa? Phải làm sao để Mẫn chịu buông tha cho tôi đây? Chẳng lẽ tôi phải bỏ đi nơi khác mới trốn tránh được anh ta sao?