Mỗi lần đi chợ chỉ cầm đúng 150.000 đồng – tôi vẫn nấu đủ bữa ngon cho gia đình 4 người
Tôi học cách kiểm soát tiền chợ bằng cách mang đúng 150.000 đồng mỗi lần đi chợ. Dù số tiền không nhiều, nhưng nhờ cách lên khung món và chọn thực phẩm hợp lý, tôi vẫn nấu đủ 2 bữa chính mỗi ngày cho cả nhà 4 người mà không hề cảm thấy thiếu.
1. Tiêu tiền chợ theo thói quen – hay theo kế hoạch?
Trước đây, tôi không bao giờ nghĩ đến việc giới hạn số tiền mang theo khi đi chợ. Tôi thường mang dư một chút vì "lỡ thấy gì ngon thì mua thêm", hoặc "thấy rẻ thì tranh thủ mua nhiều".
Nhưng chính thói quen đó khiến tôi thường xuyên tiêu quá tay. Có hôm mua thêm cá, thêm rau, thêm trái cây – về nhà lại thấy tủ lạnh chẳng còn chỗ để, thậm chí vài ngày sau rau đã úa, thịt quên mất không nấu.
Tôi nhận ra: Chỉ cần kiểm soát tiền ngay từ khâu đi chợ, tôi có thể kiểm soát được cả bữa ăn – lẫn ví tiền.
2. Tôi bắt đầu với con số: 150.000 đồng/lần đi chợ

Tôi chọn mức 150.000 đồng/lần, vì:
- Nhà tôi có 4 người: 2 vợ chồng + 2 con nhỏ
- Mỗi lần đi chợ tôi mua cho 2 bữa chính trong ngày
- 150.000 đồng là khoản vừa đủ nếu biết cách chọn món, và cũng buộc mình phải tính toán hợp lý
Tôi không mang thêm tiền mặt, không cầm thẻ, không chuyển khoản, để tránh phát sinh.
3. Cách tôi chia 150.000 đồng thành “khung mua sắm thông minh”
Tôi không lên thực đơn cố định, nhưng chia tiền theo tỉ lệ như sau:
Nhóm thực phẩm | Mức chi trung bình | Mẹo chọn |
---|---|---|
Thịt/cá/trứng | 80.000đ | Chọn theo giá ngày, luân phiên đạm |
Rau/củ | 40.000đ | Ưu tiên rau vào mùa, giá rẻ và dễ bảo quản |
Gia vị, phụ liệu | 10.000đ | Chỉ mua khi gần hết |
Trái cây đơn giản | 20.000đ (nếu còn) | Ưu tiên theo mùa: chuối, đu đủ, dưa hấu |
Mẹo cá nhân: Nếu mua 2–3 món tại 1 sạp, tôi thường được bớt 5.000đ – 10.000đ, hoặc được khuyến mãi rau thơm → dồn phần dư đó cho mua trái cây hoặc trứng.
4. Bữa cơm vẫn đầy đủ – vì tôi chọn món khéo chứ không chọn nhiều
Tôi chọn món có thể nấu 2 cách, hoặc dùng linh hoạt cho 2 bữa:
- Đậu phụ: Buổi trưa sốt cà, tối rán ăn với rau sống
- Thịt vai: Buổi trưa rang, tối xào với rau củ
- Trứng: Có thể chiên, luộc, hoặc nấu canh đều đủ chất
Rau cũng chọn loại đa năng:
- Rau muống có thể luộc hoặc xào tỏi
- Cải thìa vừa làm canh vừa xào nấm
Chính nhờ việc mua vừa đủ – nấu xoay vòng – không để thừa, tôi tiết kiệm được không chỉ tiền mà cả thời gian suy nghĩ “hôm nay ăn gì”.

5. Sau 3 tháng, tôi nhận ra: Không cần thắt lưng, chỉ cần tính trước
Trung bình mỗi tuần tôi đi chợ 5 lần → 750.000 đồng. Tính ra mỗi tháng chi ~3 triệu đồng tiền chợ (giảm hơn 1 triệu so với trước đây khi chưa kiểm soát).
Giai đoạn | Số tiền chợ/tháng | Lãng phí thực phẩm |
---|---|---|
Trước | ~4.2 triệu | 10–15% mỗi tuần |
Sau | ~3.0 triệu | < 5% |
Tôi vẫn ăn đầy đủ món ngon, vẫn có rau xanh, cá, trứng và đôi khi còn đủ để mua ít hoa quả tráng miệng. Nhưng khác biệt lớn nhất là bữa ăn có tổ chức – không còn dư thừa hay thiếu trước hụt sau.
150.000 đồng là giới hạn, nhưng không phải giới hạn món ăn – mà là giới hạn sự tiêu hoang không kiểm soát
Từ khi tôi đi chợ mang đúng một khoản tiền, tôi thấy mình kiểm soát được không chỉ chi tiêu – mà còn cả cảm giác chủ động và nhẹ nhõm khi nấu ăn cho gia đình.