BÀI GỐC Luôn miệng chê bai em rể tương lai và ra sức ngăn cấm em gái, khi phát hiện sự thật, tôi xấu hổ ê chề chẳng dám nhìn mặt cậu ấy (Phần 1)

Luôn miệng chê bai em rể tương lai và ra sức ngăn cấm em gái, khi phát hiện sự thật, tôi xấu hổ ê chề chẳng dám nhìn mặt cậu ấy (Phần 1)

Cậu ấy bước vào, cả nhà tôi đều sửng sốt.

5 Chia sẻ

Luôn miệng chê bai em rể tương lai và ra sức ngăn cấm em gái, khi phát hiện sự thật, tôi xấu hổ ê chề chẳng dám nhìn mặt cậu ấy (Phần 4)

Trần Thị Thủy,
Chia sẻ

Thấy người yêu em gái mua quà đến tặng, tôi liếc nhìn rồi buông một câu...

Dòng tin nhắn được gửi đến từ số máy của cậu ấy, người yêu em gái tôi với nội dung vượt xa tưởng tượng của tôi. Không cần nhiều lời, chẳng mắng chửi hay giải thích nọ kia. Cậu ấy chỉ nhắn: "Em yêu em gái chị và chắc chắn sẽ làm cô ấy hạnh phúc". Chỉ nhiêu đó thôi cũng khiến tôi ngạc nhiên. Không ngờ một người như cậu ấy cũng viết được câu này.

Em gái tôi không đạt được mục đích lấy que thử thai của tôi. Nhưng nó mạnh mẽ hơn trước sự phản đối của bố mẹ tôi. Con bé dẫn người yêu về nhà chơi liên tục. Trước khi dẫn, con bé đều nói trước với bố mẹ tôi, kiểu như: "Hôm nay có bạn con đến chơi, bố mẹ đừng làm con mất mặt".

Bố mẹ tôi dù không ưa nhưng cũng không thể hành xử lỗ mãng mà ảnh hưởng đến danh dự cũng như ảnh hưởng đến em gái tôi. Vì thế, cứ cậu ấy đến chơi, họ lại bỏ đi ra ngoài hoặc ra vườn ngồi uống trà. Bố tôi bảo mặc kệ, em gái tôi muốn gì thì muốn, sướng thì hưởng, khổ tự gánh. Nói thì mạnh miệng thế chứ tôi thấy bố cứ hay thở dài mãi vì buồn bực và lo lắng cho em tôi.

1-1513531248632

Nhìn cậu ấy thân thiết, chiều chuộng em gái, tôi càng không ưa nổi. (Ảnh minh họa)

Tôi thì khác. Cậu ấy đến, tôi tỏ ra gay gắt luôn ngoài mặt. Tôi đi vào liếc, đi ra lườm. Cậu ấy lễ phép thưa chị, tôi ừ một cách khó chịu. Cậu ấy mua trái cây đến, tôi ngồi lựa từng trái rồi hắng giọng: "Đúng là trái cây chợ, không úng thì thối". Em gái tôi trừng mắt, tôi vẫn thản nhiên mặc kệ. Cậu ấy thì cười xòa.

Có lần, cậu ấy mua hẳn hai nồi lẩu, mấy phần nem chua đến nhà tôi ăn. Cậu ấy còn mua tặng tôi cái áo bầu, con trai lớn tôi một đôi giày và bố mẹ tôi hai lạng yến huyết. Bố tôi ngạc nhiên hỏi tiền ở đâu mua, cậu ấy bảo mới xin được việc khác tốt hơn, lương cao hơn. Cậu ấy còn khẳng định sẽ làm mọi thứ để đem lại hạnh phúc cho em gái tôi. Nhìn em rể tương lai chiều chuộng em gái mình, tôi khó chịu ra mặt. Để xem cưới rồi chẳng có tiền thì có còn chiều chuộng thế không?

Cầm đôi giày kiểu dáng bình thường, tôi bĩu môi: "Giày này chắc tầm vài chục nghìn Khải (tên con trai tôi) nhỉ? Thua hẳn đôi giày mẹ mua cho con ngoài chợ ấy chứ. Chắc hàng đổ đống rồi". Người yêu em gái tôi vẫn cười xòa, không hề giận dỗi. Tôi công nhận cậu ấy kiềm chế cảm xúc hay thật. Gặp tôi, tôi đã bỏ đi về từ lâu rồi.

bochong8-1516076208130

Tôi ngồi nhìn hai thứ đó mà thẫn thờ người ra vì không nghĩ nó mắc tiền đến thế. (Ảnh minh họa)

Hôm sau, tôi cho con mang đôi giày ấy đến lớp học. Khi để giày lên kệ, một chị phụ huynh bỗng nhìn chằm chằm đôi giày rồi hỏi: "Giày này mắc tiền lắm, sao chị lại mang cho cháu đi học, nhỡ mất thì uổng quá". Tôi ngạc nhiên. Chị ấy nói tiếp: "Nó có giá vài triệu chứ chẳng chơi đâu chị". Tôi càng há hốc mồm.

Trưa, tôi lên mạng tìm hiểu thì đúng là nó có giá hơn 5 triệu đồng. Cái áo bầu của tôi cũng hàng shop chính hãng, giá cũng trên 2 triệu một cái. Tôi ngồi nhìn hai thứ đó mà thẫn thờ người ra. Cậu ấy nhà nghèo, lấy tiền đâu mua những thứ này. Ngay cả tôi cũng chưa từng mua cái áo quá 500 nghìn.

Tôi cứ giữ thắc mắc đó cho đến khi vô tình gặp người yêu em gái trong một lần liên hoan cùng công ty. Và lần gặp này, tôi muối mặt, ê chề đến mức không dám nhìn mặt cậu ấy nữa...

(Còn tiếp)

Chia sẻ