"Không kiếm ra tiền thì phải biết an phận", câu nói mỉa mai em dâu khiến chị chồng nhận 1 cú "tự vả"
Câu cửa miệng quen thuộc của chị là chê bai Lan "ở nhà ăn bám", "không kiếm ra tiền thì phải biết an phận".
Trong đời sống gia đình, mối quan hệ chị chồng – em dâu vốn đã được coi là một "vùng nhạy cảm". Dù không ở chung nhà, nhiều người vẫn gặp phải những tình huống khó xử khi va chạm trong lời ăn tiếng nói. Và nếu hai người phụ nữ có tuổi gần nhau, lại cùng xuất phát từ hai môi trường khác biệt, xung đột đôi khi không tránh khỏi. Câu chuyện của Lan (31 tuổi) là một ví dụ điển hình.
Lan kết hôn cách đây 3 năm, sống cùng bố mẹ chồng ở một căn nhà 3 tầng. Cuộc sống hôn nhân của cô nhìn bề ngoài khá yên ổn, bởi chồng hiền lành, mẹ chồng cũng không quá khắt khe. Thế nhưng, điều khiến cô mệt mỏi lại không phải là mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu như nhiều người vẫn nghĩ, mà chính là sự hiện diện của chị chồng (hơn cô đúng 1 tuổi).
Dù đã lập gia đình và ở riêng, chị chồng vẫn thường xuyên về nhà bố mẹ vào cuối tuần. Mỗi lần như vậy, không khí trong nhà lại trở nên căng thẳng. Từ cách nói chuyện, ánh mắt cho tới thái độ, chị chồng luôn toát ra vẻ "bề trên" với em dâu. Câu cửa miệng quen thuộc của chị là chê bai Lan "ở nhà ăn bám", "không kiếm ra tiền thì phải biết an phận".
Lan vốn làm bán hàng online tại nhà để tiện chăm con nhỏ, thu nhập tuy không cao nhưng cũng đủ tự lo một phần chi tiêu cá nhân. Thế nhưng, trong mắt chị chồng, công việc đó chẳng đáng được coi trọng. Nhiều lần, Lan chọn im lặng để giữ hòa khí, nhưng sự mỉa mai liên tục khiến cô khó tránh khỏi tổn thương.
Mâu thuẫn bùng lên vào một ngày đặc biệt. Hôm đó, nhà ngoại Lan có lễ dạm ngõ của một người em họ. Cô dậy sớm, tranh thủ nấu nướng và dọn dẹp xong xuôi, rồi xin phép sang bên ngoại. Vừa bước ra cửa, chị chồng bất ngờ chặn lại. Vừa cười nhạt, chị vừa bóng gió: "Việc nhà chưa chắc đã xong hết mà đã vội hóng hớt bên ngoại. Không kiếm ra tiền thì cũng nên biết điều một chút".

Ảnh minh họa
Lan sững người. Cô biết rõ mình đã lo chu toàn mọi việc nhưng những lời mỉa mai này dường như không bao giờ dừng lại. Lần này, mọi chuyện không chỉ dừng ở hai người. Anh rể Lan từ trên tầng bước xuống, vô tình nghe trọn câu chuyện.
Anh rể nhìn thẳng vợ cau có: "Người không biết thân phận là em đó. Mợ ấy mới là chủ nhà này, em đừng làm khó. Xét về chuyện làm dâu, em nên học hỏi mợ ấy. Anh về đây bao nhiêu lần cũng thấy mợ chăm sóc bố mẹ, chu toàn việc nhà. Còn em, 3 năm làm dâu, đã bao giờ dậy sớm nấu bữa sáng hay ở nhà chăm bố mẹ khi ốm đâu?".
Không khí trong nhà bỗng chùng xuống. Mẹ chồng Lan, đứng phía sau, cũng lên tiếng: "Mẹ là mẹ của cả hai đứa, nhưng phải nói công bằng. Em dâu con có thể không kiếm nhiều tiền, nhưng nó hiếu thảo, biết chăm lo. Còn con, nên xem lại cách cư xử với em".
Lời nói của anh rể và mẹ chồng như một "cú đánh thẳng" vào sự kiêu ngạo của chị chồng. Bị vạch ra trước mặt mọi người, chị đỏ bừng mặt, lặng lẽ quay vào phòng. Hôm đó, Lan vẫn sang nhà ngoại như dự định, nhưng trong lòng cảm giác nặng nề xen lẫn nhẹ nhõm.
Những ngày sau, Lan nhận thấy thái độ của chị chồng đã khác. Không còn những lời mỉa mai thẳng mặt, thay vào đó là những câu nói xã giao, giữ khoảng cách vừa phải. Dù mối quan hệ chưa trở nên thân thiết, nhưng ít nhất không khí mỗi lần gặp gỡ đã bớt căng thẳng.
Câu chuyện của Lan không chỉ phản ánh một lát cắt quen thuộc trong nhiều gia đình Việt, mà còn gửi gắm thông điệp: Giá trị của một nàng dâu không thể đo đếm bằng số tiền kiếm được mỗi tháng, mà ở sự tận tâm, biết vun vén và chăm sóc cho gia đình. Và đôi khi, một lời đứng ra bảo vệ kịp lúc từ người thân không chỉ giúp hóa giải khúc mắc, mà còn khiến người trong cuộc phải thay đổi cách nhìn nhận.