Hạnh phúc giản dị của một mối tình lệch tuổi
Hơn nhau 9 tuổi nhưng khoảng cách về tuổi tác, tính cách, địa lý không thể ngăn trở tình yêu của họ xa cách. Ngược lại, họ cảm mến và như đã thuộc về nhau từ lần đầu tiên.
Nên duyên nhờ bọn trộm
Đến bây giờ thỉnh thoảng Tiến - ông xã của Trang vẫn hay đùa rằng phải cảm ơn mấy tên trộm. Vì nhờ có vụ trộm ấy mà hai người họ mới có cơ hội để quen biết, rồi yêu và nên duyên.
Ngày đó, Trang còn là cô sinh viên năm thứ ba đại học. Cô ở cùng với 4 người bạn khác trong một căn phòng thuê rộng rãi. Có một đêm, 5 chị em ôm nhau ngủ mà bị trộm lẻn vào nhà cũng không biết. Kết quả sáng ra tỉnh dậy mới thấy phòng bị mất điện thoại. “Vì mất điện thoại nên cô bạn cùng phòng mới mượn máy của em để gọi điện cho mẹ. Mẹ của bạn ấy lại là người nấu cơm cho công ty ông xã em bây giờ. Thế là anh có số điện thoại của em từ bấy” - Trang kể. Được biết, lúc đầu có số điện thoại của Trang, Tiến cũng không để ý, nhưng tự dưng một hôm ngồi trực đêm buồn buồn trên công trường, anh mới bấm số gọi bừa. “Cái giọng ngọt ngào từ đầu giây bên kia đã khiến tôi bị cuốn hút ngay lập tức. Lúc đó tôi tự nhủ, người đâu mà ăn nói nhẹ nhàng, đáng yêu thế” - Tiến, ông xã của Trang nói.
Từ cuộc nói chuyện vu vơ đầu tiên để lại nhiều ấn tượng ấy, những ngày sau đó, ngày nào Tiến cũng gọi cho Trang. Gọi điện, nhắn tin, hỏi thăm công việc, học hành rồi dần dà đến nhắc ăn ngủ. Những chuyện không đầu không cuối cứ dài thêm, “Tự nhiên hai đứa thấy thân quen từ lúc nào ấy”, Trang cười bảo.
Nói chuyện được một thời gian thì Tiến đòi gặp Trang. Nhưng vì Trang bận thi cuối kì nên đến hai tháng sau, họ mới gặp nhau lần đầu tiên. Hôm đó, trời trở lạnh căm căm, lại có mưa bụi nhưng Tiến vẫn kiên nhẫn đứng đợi để gặp được Trang. “Bây giờ em vẫn không thể quên được lần đầu tiên ấy. Anh đứng dưới một gốc cây rất to cuối đường Vũ Trọng Phụng, quần áo kín mít. Trông vừa già vừa xấu. Nhưng nụ cười của anhh khiến em quên hết những giá lạnh bên ngoài và sự bối rối ban đầu” - Trang nói. Và sau lần hẹn hò đầu tiên ấy, họ càng thân thiết với nhau hơn, có nhiều lần gặp gỡ hơn.
Tình yêu của người trưởng thành
Do Tiến hơn Trang 9 tuổi, lại đi làm từ rất lâu trong khi Trang vẫn chỉ là cô sinh viên nhiều mơ mộng. Nhưng ngay từ những lần đầu tiếp xúc, Tiến đã cảm thấy rất có cảm tình với Trang vì cô là một cô gái dịu dàng, tế nhị nhưng cũng không kém phần thông minh và quyết liệt. Bản thân Tiến đã nghĩ ngay đến việc phải chinh phục cô gái này.
Valentine 2007, dù mới chỉ gặp nhau vài lần nhưng anh đã lặn lội về quê Trang ở Ninh Bình chỉ để nói lời chúc mừng Valentine và gửi lời chúc Tết đến gia đình. Sự nhiệt tình và chín chắn trong cách nói chuyện của Tiến không những để lại ấn tượng tốt cho Trang mà còn cho cả gia đình cô. Lời tỏ tình cũng được nói ra thẳng thắn ngay sau đó mà không cần vòng vo, nhưng vì còn bất ngờ và băn khoăn nên cô không đồng ý...
Cho đến tận những ngày đi thực tập xa Hà Nội và xa anh hoàn toàn thì Trang mới thực sự cảm thấy nhớ thương Tiến. “Lúc đó mới nhớ những buổi tối đi dạo cùng anh, những câu chuyện mà anh đã kể, những quan tâm mà anh đã dành cho em. Anh không lãng mạn nhưng anh biết trân trọng cảm xúc của em… Nhớ đến quay quắt”. Ngày sinh nhật Trang, Tiến đến với một bông hồng đỏ trên tay. Chỉ im lặng thôi nhưng cũng đủ hiểu rằng, họ đã là của nhau.
Trong tình yêu, dù đối mặt với nhiều mâu thuẫn do khoảng cách tuổi tác, nhưng họ luôn biết cách kìm chế cảm xúc của nhau, vì nhau. Trang luôn để ý đến cách ăn mặc, đi đứng, nói năng của mình để không khiến Tiến phải khó chịu. Mỗi khi thấy Trang ăn mặc quá trẻ trung, mặc dù cũng hơn ngại nhưng Tiến vẫn vui vẻ nói: “Anh mong em sẽ cố gắng thay đổi một chút về cách ăn mặc, để trông em và anh đỡ chênh lệch, nếu không mọi người sẽ nhầm tưởng em và anh là bố con đấy”. Chỉ vậy thôi mà sao thấy thương anh quá. Thế là từ đó Trang cũng thay đổi cách ăn mặc của mình.
Tiến rất nghiêm khắc trong mọi việc nhưng lại luôn chiều chuộng Trang vô cùng. Anh không bao giờ quát mắng, la lối Trang những việc cỏn con. Lúc nào Trang gặp khó khăn, một người trưởng thành như Tiến lại cho Trang được những lời khuyên đúng đắn. Họ cứ nhường nhịn nhau từng chút và tình yêu ngày một sâu sắc hơn.
Mái ấm hạnh phúc
Trang đã từng nghĩ ra trường là phải bay nhảy chán chê đã rồi mới lo chuyện chồng con. Nhưng từ khi yêu anh, Trang chỉ mơ về một gia đình để được sớm tối chăm sóc và bên cạnh Tiến. Trang cũng biết anh nhiều tuổi rồi nên cũng muốn ổn định gia đình sớm. Vì thế mà vừa tốt nghiệp đại học, trong khi bạn bè lo lắng đi xin việc thì cô và anh lại bộn bề với việc chuẩn bị đám cưới. Cô từ bỏ những ước mơ, những dự định của mình trong hiện tại để ở bên cạnh anh với một gia đình hạnh phúc.
Đám cưới của anh và cô diễn ra trong trọn vẹn tình yêu. Trong cuộc sống gia đình, Trang cũng khéo léo cư xử với bố mẹ chồng, chăm chút từng bữa ăn cho chồng. “Nhìn thấy cô ấy tất bật với chuyện nhà cửa, cơm nước mà tôi thấy thương lắm. Cô ấy lúc nào cũng nói: Chỉ cần anh ăn thật ngon là không phụ công em rồi” – Tiến nói và ngước lên nhìn vợ đầy vẻ trìu mến, biết ơn.
Hạnh phúc của gia đình họ còn được nhân lên gấp đôi khi bé Ben ra đời. Cả ông bà nội ngoại đều hết sức vui mừng. Ai cũng chiều, cũng chăm Ben. “Ngẫm ra em thấy từ ngày lấy nhau rồi sinh con, ông xã lại gần gũi, chăm sóc em nhiều hơn xưa. Anh ấy vì con nên hạn chế đi công tác xa. Có thời gian là cứ ở nhà nấu cơm với vợ và chơi với con. Nhìn anh và con em cảm thấy hạnh phúc ngập tràn. Đó là hai món quà tuyệt vời nhất mà cuộc đời đã mang lại cho em”, Trang hạnh phúc nói.
Đến bây giờ thỉnh thoảng Tiến - ông xã của Trang vẫn hay đùa rằng phải cảm ơn mấy tên trộm. Vì nhờ có vụ trộm ấy mà hai người họ mới có cơ hội để quen biết, rồi yêu và nên duyên.
Ngày đó, Trang còn là cô sinh viên năm thứ ba đại học. Cô ở cùng với 4 người bạn khác trong một căn phòng thuê rộng rãi. Có một đêm, 5 chị em ôm nhau ngủ mà bị trộm lẻn vào nhà cũng không biết. Kết quả sáng ra tỉnh dậy mới thấy phòng bị mất điện thoại. “Vì mất điện thoại nên cô bạn cùng phòng mới mượn máy của em để gọi điện cho mẹ. Mẹ của bạn ấy lại là người nấu cơm cho công ty ông xã em bây giờ. Thế là anh có số điện thoại của em từ bấy” - Trang kể. Được biết, lúc đầu có số điện thoại của Trang, Tiến cũng không để ý, nhưng tự dưng một hôm ngồi trực đêm buồn buồn trên công trường, anh mới bấm số gọi bừa. “Cái giọng ngọt ngào từ đầu giây bên kia đã khiến tôi bị cuốn hút ngay lập tức. Lúc đó tôi tự nhủ, người đâu mà ăn nói nhẹ nhàng, đáng yêu thế” - Tiến, ông xã của Trang nói.
Từ cuộc nói chuyện vu vơ đầu tiên để lại nhiều ấn tượng ấy, những ngày sau đó, ngày nào Tiến cũng gọi cho Trang. Gọi điện, nhắn tin, hỏi thăm công việc, học hành rồi dần dà đến nhắc ăn ngủ. Những chuyện không đầu không cuối cứ dài thêm, “Tự nhiên hai đứa thấy thân quen từ lúc nào ấy”, Trang cười bảo.
Nói chuyện được một thời gian thì Tiến đòi gặp Trang. Nhưng vì Trang bận thi cuối kì nên đến hai tháng sau, họ mới gặp nhau lần đầu tiên. Hôm đó, trời trở lạnh căm căm, lại có mưa bụi nhưng Tiến vẫn kiên nhẫn đứng đợi để gặp được Trang. “Bây giờ em vẫn không thể quên được lần đầu tiên ấy. Anh đứng dưới một gốc cây rất to cuối đường Vũ Trọng Phụng, quần áo kín mít. Trông vừa già vừa xấu. Nhưng nụ cười của anhh khiến em quên hết những giá lạnh bên ngoài và sự bối rối ban đầu” - Trang nói. Và sau lần hẹn hò đầu tiên ấy, họ càng thân thiết với nhau hơn, có nhiều lần gặp gỡ hơn.
Tình yêu của người trưởng thành
Do Tiến hơn Trang 9 tuổi, lại đi làm từ rất lâu trong khi Trang vẫn chỉ là cô sinh viên nhiều mơ mộng. Nhưng ngay từ những lần đầu tiếp xúc, Tiến đã cảm thấy rất có cảm tình với Trang vì cô là một cô gái dịu dàng, tế nhị nhưng cũng không kém phần thông minh và quyết liệt. Bản thân Tiến đã nghĩ ngay đến việc phải chinh phục cô gái này.
Valentine 2007, dù mới chỉ gặp nhau vài lần nhưng anh đã lặn lội về quê Trang ở Ninh Bình chỉ để nói lời chúc mừng Valentine và gửi lời chúc Tết đến gia đình. Sự nhiệt tình và chín chắn trong cách nói chuyện của Tiến không những để lại ấn tượng tốt cho Trang mà còn cho cả gia đình cô. Lời tỏ tình cũng được nói ra thẳng thắn ngay sau đó mà không cần vòng vo, nhưng vì còn bất ngờ và băn khoăn nên cô không đồng ý...
Cho đến tận những ngày đi thực tập xa Hà Nội và xa anh hoàn toàn thì Trang mới thực sự cảm thấy nhớ thương Tiến. “Lúc đó mới nhớ những buổi tối đi dạo cùng anh, những câu chuyện mà anh đã kể, những quan tâm mà anh đã dành cho em. Anh không lãng mạn nhưng anh biết trân trọng cảm xúc của em… Nhớ đến quay quắt”. Ngày sinh nhật Trang, Tiến đến với một bông hồng đỏ trên tay. Chỉ im lặng thôi nhưng cũng đủ hiểu rằng, họ đã là của nhau.
Trong tình yêu, dù đối mặt với nhiều mâu thuẫn do khoảng cách tuổi tác, nhưng họ luôn biết cách kìm chế cảm xúc của nhau, vì nhau. Trang luôn để ý đến cách ăn mặc, đi đứng, nói năng của mình để không khiến Tiến phải khó chịu. Mỗi khi thấy Trang ăn mặc quá trẻ trung, mặc dù cũng hơn ngại nhưng Tiến vẫn vui vẻ nói: “Anh mong em sẽ cố gắng thay đổi một chút về cách ăn mặc, để trông em và anh đỡ chênh lệch, nếu không mọi người sẽ nhầm tưởng em và anh là bố con đấy”. Chỉ vậy thôi mà sao thấy thương anh quá. Thế là từ đó Trang cũng thay đổi cách ăn mặc của mình.
Tiến rất nghiêm khắc trong mọi việc nhưng lại luôn chiều chuộng Trang vô cùng. Anh không bao giờ quát mắng, la lối Trang những việc cỏn con. Lúc nào Trang gặp khó khăn, một người trưởng thành như Tiến lại cho Trang được những lời khuyên đúng đắn. Họ cứ nhường nhịn nhau từng chút và tình yêu ngày một sâu sắc hơn.
Mái ấm hạnh phúc
Trang đã từng nghĩ ra trường là phải bay nhảy chán chê đã rồi mới lo chuyện chồng con. Nhưng từ khi yêu anh, Trang chỉ mơ về một gia đình để được sớm tối chăm sóc và bên cạnh Tiến. Trang cũng biết anh nhiều tuổi rồi nên cũng muốn ổn định gia đình sớm. Vì thế mà vừa tốt nghiệp đại học, trong khi bạn bè lo lắng đi xin việc thì cô và anh lại bộn bề với việc chuẩn bị đám cưới. Cô từ bỏ những ước mơ, những dự định của mình trong hiện tại để ở bên cạnh anh với một gia đình hạnh phúc.
Đám cưới của anh và cô diễn ra trong trọn vẹn tình yêu. Trong cuộc sống gia đình, Trang cũng khéo léo cư xử với bố mẹ chồng, chăm chút từng bữa ăn cho chồng. “Nhìn thấy cô ấy tất bật với chuyện nhà cửa, cơm nước mà tôi thấy thương lắm. Cô ấy lúc nào cũng nói: Chỉ cần anh ăn thật ngon là không phụ công em rồi” – Tiến nói và ngước lên nhìn vợ đầy vẻ trìu mến, biết ơn.
Hạnh phúc của gia đình họ còn được nhân lên gấp đôi khi bé Ben ra đời. Cả ông bà nội ngoại đều hết sức vui mừng. Ai cũng chiều, cũng chăm Ben. “Ngẫm ra em thấy từ ngày lấy nhau rồi sinh con, ông xã lại gần gũi, chăm sóc em nhiều hơn xưa. Anh ấy vì con nên hạn chế đi công tác xa. Có thời gian là cứ ở nhà nấu cơm với vợ và chơi với con. Nhìn anh và con em cảm thấy hạnh phúc ngập tràn. Đó là hai món quà tuyệt vời nhất mà cuộc đời đã mang lại cho em”, Trang hạnh phúc nói.