Em chồng cũng có phòng riêng nhưng không cùng bạn trai ngủ ở đó, mà lại sử dụng phòng của anh chị.
Mọi chuyện chỉ thay đổi khi gia đình tôi xảy ra một chuyện lớn.
Tôi nghe mà hoảng. Thứ nhất, tôi không dám nhận. Thứ hai, tôi sợ phiền phức.
Mẹ chồng tôi biết chuyện thì có vẻ buồn phiền, đêm đó bà nằm trong phòng, không ra ăn cơm.
Xuân suốt ngày khóc lóc, nếu không cũng lặng lẽ không nói một câu với chồng. Cường thì cáu gắt, né tránh, không dám nhìn thẳng vào vợ.
Đúng là miệng lưỡi thế gian, lời nói gió bay nhưng vết thương lòng thì ở lại, khiến niềm vui chẳng thể nào trọn vẹn...
Nghĩ đến đó, tôi thấy 10 triệu mỗi tháng bỗng nhiên nặng hơn rất nhiều.
Nội dung tờ giấy ngắn gọn, không có con dấu công chứng, chỉ là lời dặn dò...
Những ngày này thấy mẹ vợ sự kiên nhẫn, chăm lo chu đáo, trông nom tôi từng chút mà tôi thấy xấu hổ.
Tôi thấy ngực mình như có ai đè xuống. Tôi rời khỏi nhà mẹ mà lòng trống rỗng.