Đi làm về, tôi uất nghẹn rơi nước mắt trước khung cảnh lộng lẫy ở nhà chồng
Chuyện nhỏ không nói nhưng chuyện lớn như thế này mà cả nhà chồng cũng giấu giếm tôi.
Tôi đến với chồng qua mai mối. Bản thân tôi khi đó đã trải qua một cuộc hôn nhân đứt gánh và có một đứa con gái riêng. Khi yêu anh, tôi cũng băn khoăn chuyện này lắm. Nhưng chính anh đã an ủi, động viên tôi. Anh nói anh yêu tôi vì đức hạnh và không quan tâm đến quá khứ của tôi như thế nào. Mỗi lần đến nhà tôi chơi, anh đối xử với con tôi rất tốt. Đến mức con bé chủ động gọi anh là ba chứ không cần gượng ép.
Khi biết tôi với anh yêu nhau, bên nhà anh đã phản đối. Suốt cả năm trời, chúng tôi phải lén lút gặp nhau. Tôi cũng đối diện với áp lực từ chính mẹ anh. Bị phản đối dữ dội, anh đã gom đồ đạc chuyển qua nhà tôi ở. Đó là hành động phản kháng mạnh mẽ khiến mẹ anh càng căm ghét tôi hơn. Bà cho rằng tôi đã mê hoặc, bắt anh bỏ cả bố mẹ theo tôi.
Tôi cũng đối diện với áp lực từ chính mẹ anh. (Ảnh minh họa)
Ở với nhau được vài tháng, mẹ anh lại chủ động qua nhà tôi nói chuyện. Nhà anh chỉ có mỗi anh là con trai nên họ không muốn mất con trai. Tôi được chuyển từ nhà mình sang nhà chồng ở nhưng không được tổ chức cưới hỏi gì cả. Bản thân tôi cũng không đòi hỏi những chuyện đó. Tôi chỉ cần sống hạnh phúc là được.
Ngày tôi chuyển đi, mẹ tôi đã giữ lại con gái tôi. Mẹ tôi không muốn đứa bé trở thành cái gai trong mắt nhà chồng tôi. Dù không muốn xa con nhưng tôi buộc phải chấp nhận vì đi theo tôi, con bé chỉ càng khổ thêm.
Về nhà chồng, cuộc sống của tôi không thoải mái, tự do nữa. Mẹ chồng luôn theo dõi từng hành động dù là nhỏ nhất của tôi. Bà cũng không chấp nhận tôi gọi là "mẹ". Mỗi lần nghe tôi gọi từ đó, bà đều bĩu môi, lườm quýt: "Không dám, tôi không dám làm mẹ cô".
Chồng tôi đứng giữa cũng đau đầu vì mối quan hệ giữa tôi với mẹ anh. Biết anh khó xử, bao nhiêu uất ức tôi đều dằn lòng hết. Thế mà mẹ anh cũng đâu để tôi yên. Tôi đi làm ngày 8 tiếng, lương hàng tháng phải trích ra đóng tiền điện, nét, nước rồi mua thức ăn trong nhà. Mẹ chồng tôi nói bà có công nấu thì tôi phải chi tiền. Chưa kể hàng tháng tôi còn biếu thêm cho ông bà mỗi người 1 triệu để tiêu dùng.
Còn em chồng tôi dù cũng ở chung nhưng tiền làm ra không mẻ một đồng xu cắc bạc. Em ấy ăn xài thoải mái, mặc quần áo hàng hiệu, điện thoại nào mới ra liền sắm ngay. Nhưng mẹ chồng tôi đi đâu cũng khoe con gái, nói xấu tôi không ra gì.
Chuyện nhỏ có thể bỏ qua cũng được, chỉ là chuyện hôm qua khiến tôi thật sự uất ức.
Tan làm, tôi tất bật chạy ra chợ mua thức ăn buổi chiều. Thế nhưng khi về tới nhà, tôi choáng váng khi thấy khung cảnh tưng bừng, vui vẻ, khách khứa nhộn nhịp. Tôi uất ức trào nước mắt rồi lặng lẽ đem đồ ăn vào nhà. Chuyện đính hôn của em chồng mà tôi cũng không biết và không được quyền biết.
Không lẽ chỉ vì tôi đã từng có một đời chồng mà bị đối xử bất công như vậy sao? (Ảnh minh họa)
Khi đi ngang bàn ăn của mẹ chồng, bà nhìn tôi rồi nói thật to với con rể tương lai: "Đấy, con là sướng nhất nhé. Con gái mẹ trước giờ khuôn phép, chứ không như chị dâu nó, có chồng rồi bỏ chồng, mồi chài trai tân".
Chồng tôi ngồi bên cạnh, im lặng. Tôi bước đi, nước mắt cứ chảy tràn khắp mặt, lên phòng nằm rồi, tôi vẫn uất ức, nghẹn ngào. Không lẽ chỉ vì tôi đã từng có một đời chồng mà bị đối xử bất công như vậy sao? Còn chồng tôi, sao anh không lên tiếng bênh vực tôi?
Suốt hôm qua đến giờ, tôi chỉ muốn rời khỏi căn nhà này thôi. Chồng tôi nói không muốn làm mẹ chồng mất mặt trước khách khứa nên mới im lặng. Nhưng anh có nghĩ đến tôi không? Tôi có nên ra đi, về lại với con gái mình không? Tôi mệt mỏi quá.