Chồng vừa mang cơm cữ vào cho tôi thì mẹ chồng nói một câu đau điếng, song câu trả lời của anh lại khiến tôi bật khóc nức nở

Ha My,
Chia sẻ

Hôm đó, tôi vừa ăn vừa khóc, tôi thầm cảm ơn ông trời đã cho tôi làm vợ của anh.

Tôi sinh con trai đầu lòng, nặng 3,6kg, bụ bẫm dễ thương, chồng tôi vui mừng hớn hở, nhưng không hiểu sao, mẹ chồng tôi lại không vừa ý với tất cả mọi thứ dường như đang diễn ra rất êm đẹp.

Bà vào viện thăm tôi nhưng chỉ ngồi bế cháu 10 phút rồi ra về chứ không hỏi han quan tâm gì tới tôi. Ngày tôi ra viện về nhà, bà cũng thản nhiên đi chơi với bạn bè khiến tôi rất chạnh lòng.

Những ngày sau, mẹ chồng cũng thờ ơ vô cùng khiến tôi thấy khó hiểu. Bà chẳng nấu ăn hay giặt tã cho cháu, chỉ thỉnh thoảng bế cháu một lúc rồi lại trả tôi. Cũng may chồng tôi quan tâm, chăm sóc giúp đỡ tôi từng li từng tí.

Một buổi tối, chồng vừa mang cơm vào phòng cho tôi xong thì tôi nghe thấy tiếng mẹ chồng quát: "Đàn ông con trai mà đi chăm vợ đẻ thế hả? Nó đẻ thường, khỏe mạnh thế thì lẽ ra phải tự đi nấu cơm được rồi chứ việc gì phải cơm bưng nước rót tận giường thế? Ngày xưa tôi đẻ anh xong, phải bưng chậu quần áo đi giặt tận bờ ao, có được nằm nghỉ đâu, làm hùng hục từ sáng tới tối kia kìa".

Chồng tôi bảo: "Thời của mẹ khác, giờ khác. Mẹ sao lại vin vào thời đó để bắt vợ con làm sớm thế? Cứ để cho cô ấy nghỉ ngơi thì mới có sữa cho cháu bú chứ".

Chồng vừa mang cơm cữ vào cho tôi thì mẹ chồng nói một câu đau điếng, song câu trả lời của anh lại khiến tôi bật khóc nức nở - Ảnh 1.

Tôi thầm cảm ơn ông trời đã cho tôi làm vợ của anh. (Ảnh minh họa)

Tiếng mẹ chồng vẫn sa sả, bà bảo ngày xưa bà sống được như thế thì giờ tôi cũng phải chịu được. Nghe những lời của mẹ chồng, tôi hiểu rằng bà tức giận vì hồi xưa bà khổ, bà không được ai giúp, còn giờ tôi được chồng cưng chiều. Tôi khóc nức nở vì không ngờ mẹ chồng lại lấy định kiến cũ ra để áp dụng với tôi. Bỗng nghe được chồng nói:

"Giờ mẹ tốt với vợ con, sau này cô ấy tốt lại với mẹ. Hay là mẹ muốn con đưa vợ con con ra ngoài ở riêng, để mẹ ở một mình cho thoải mái. Ngày xưa mẹ có giận bà nội không? Mẹ muốn vợ con sau này cũng giận mẹ như thế à? Thời giờ khác rồi, mẹ phải mở lòng ra chứ".

Hôm đó, tôi vừa ăn vừa khóc, tôi thầm cảm ơn ông trời đã cho tôi làm vợ của anh. Anh sẵn sàng bảo vệ vợ trước người mẹ vô lý của mình. Tôi tự hứa cả đời này sẽ sống tốt với anh và đứa con gái bé bỏng của chúng tôi. Nhưng tôi không biết có nên tác động để chồng ra ở riêng không? Hay cứ chờ đợi xem mẹ chồng còn khó tính hay không?

(maihuong99...@gmail.com)

Chia sẻ