Chồng đi "ăn vụng" còn tôi lĩnh trọn đòn ghen thay anh
Tôi không hiểu đầu cua tai nheo thế nào, nhưng lờ mờ vẫn hiểu đại ý gã đó chửi chồng tôi đi nhà nghỉ với vợ người ta, bị người ta bắt tại trận.
Tôi chính thức là vợ anh khi tròn 25 tuổi, còn anh hơn tôi 6 tuổi. Chúng tôi yêu nhau cũng hơn 1 năm mới cưới, và trong mắt tôi, anh luôn là người đàn ông tuyệt vời. Anh yêu thương vợ con, hết lòng với gia đình vợ, lại kiếm tiền giỏi và chẳng biết ăn chơi. Mỗi khi tôi nghe các chị đồng nghiệp kể về những tật xấu của chồng họ, tôi thường cười mãn nguyện, cho rằng mình là người phụ nữ may mắn.
Nhớ có lần, anh thất nghiệp 2 tháng vì công ty cũ giải thể. Suốt 2 tháng đó, anh ở nhà và làm toàn bộ công việc nhà, chăm con cực tốt để tôi đi làm và nghỉ ngơi. Anh cũng chưa từng ra quán cà phê ngồi, hay đi nhậu với bạn bè một lần nào.
Vậy mà, tôi nào ngờ, anh lại gian dối, phản bội và biến tôi thành một ‘con lừa hạnh phúc’. Cũng chưa bao giờ, tôi nghĩ đến việc đưa đơn li hôn ra tòa và mất hoàn toàn niềm tin như bây giờ.
Sáng hôm ấy, tôi đang loay hoay chuẩn bị đi làm thì có tiếng bấm chuông inh ỏi ở trước nhà. Tưởng ai có việc gấp, tôi vội chạy ra mở cửa. Cửa vừa hé ra, một người đàn ông lại hoắc từ đâu nhào tới, chỉ mặt tôi mà chửi đầy những lời lẽ thô tục. Tôi không hiểu đầu cua tai nheo thế nào, nhưng lờ mờ vẫn hiểu đại ý gã đó chửi chồng tôi đi nhà nghỉ với vợ người ta, bị người ta bắt tại trận.
Cửa vừa hé ra, một người đàn ông lại hoắc từ đâu nhào tới, chỉ mặt tôi mà chửi đầy những lời lẽ thô tục. (Ảnh minh họa)
Trước khi lên xe bỏ đi, người đàn ông bặm trợn đó quay mặt lại đe dọa: “Nếu chồng mày còn qua lại với vợ tao, tao cho nó biết tay, lúc đấy đừng trách nhau ác”. Tôi xấu hổ tới cực điểm, trong khi hàng xóm xung quanh vẫn bàn tán, chỉ trỏ. Có người còn nói: “Tội nghiệp, chồng ngoại tình, vợ bị đánh ghen, đúng là ngược đời”. Những người quen biết thì bảo chắc hiểu lầm, vì họ không tin chồng tôi đi "ăn vụng".
Tôi đóng chặt cửa, quay về nhà khóc nức nở vì nhục, vì đau, vì bị chồng phản bội. Ngày hôm đó, tôi nghỉ làm và gọi cho chồng hàng chục cuộc nhưng anh không bắt máy. Đến khuya, hơn 11 giờ, anh mới mò về nhà trong tình trạng chân nọ đá chân kia. Quá căm hận, tôi đã dùng cả ly nước lạnh, tạt vào mặt chồng cho tỉnh rồi nói chuyện.
Chối quanh co một hồi, cuối cùng, chồng tôi cũng thừa nhận. Anh qua lại với người phụ nữ đó được gần hai tháng. Sáng nay, anh đưa con đi nhà trẻ về thì nhìn thấy gã đàn ông đó tới gây sự, anh cũng xót tôi lắm, nhưng anh không dám vào can ngăn. Một là vì tôi là phụ nữ, gã đó không dám đánh. Hai là nếu anh vào, sợ rằng gã kia điên lên đánh cho anh te tua, có khi gây án mạng. Vì thế mà anh nhanh chân chuồn trước khi chồng cô ả kia phát hiện ra. Nói rồi, anh cầu xin tôi tha thứ. Anh nói rất chân tình thảm thiết, thề hứa sẽ "làm lại từ đầu". Nhưng tình yêu và niềm tin tôi dành cho anh ta đã hết, chỉ còn lại sự kinh tởm.
Tôi không còn thiết tha gì với người chồng ngoại tình như vậy nữa. (Ảnh minh họa)
Ngay sáng hôm sau, tôi dọn quần áo của 2 mẹ con về nhà ngoại, đồng thời nộp luôn đơn li hôn đơn phương xuống tòa. Tôi không còn thiết tha gì với người chồng ngoại tình như vậy nữa. Đã ngoại tình còn trốn tránh trách nhiệm, để người khác nhảy xổ vào nhà đánh ghen vợ con.
Từ hôm đó đến nay, ngày nào anh cũng xuống xin tôi và gia đình tha thứ. Con trai tôi vẫn còn nhỏ nên thấy ba là quấn theo không rời. Mẹ tôi cũng nói nên cho anh một cơ hội, để con trai tôi có đủ cha đủ mẹ. Tôi có nên tha thứ cho anh một lần không? Tha thứ dễ dàng như thế liệu rằng sau này có có bị cắm sừng, có bị đánh ghen như vậy nữa không? Mọi người bày cách cho tôi trị ông chồng này với, chứ thế này thì uất ức quá!