Cái kết không thể ngờ sau lời tự thú của cô vợ phản bội chồng
Chỉ đến khi về đến nhà cô mới kể mọi chuyện cho chồng nghe. “Em đã phản bội mình tối nay. Em đã làm cái việc không thể tha thứ. Đáng lẽ em phải đi cùng mình đến đó”, giọng cô lạc đi, tiếng nấc nghẹn lên từng hồi.
Cô không ngờ mình có thể gặp lại người đàn ông ấy trong đám cưới của một người bạn. Cảm giác ngạc nhiên, hồi hộp xen lẫn nơi cô thời khắc ấy. Đã 5 năm trôi qua nhưng phải thừa nhận anh ta vẫn bảnh trai, vẫn cuốn hút như ngày trước vậy. Ngồi bên bàn đối diện đôi mắt cô không ngừng dõi theo anh ta đến mức lơ đãng. Cô thất thần như quên mất mình đang ở bữa tiệc, hệt như kẻ mất hồn từ lúc nhận ra con người kia.
Ngày trước khi còn là sinh viên cô từng yêu anh ta, người học trên cô hai khóa trong âm thầm, giữ trong lòng và chỉ riêng mình mà thôi. Anh ta là công tử con nhà giàu, lại đẹp trai nên luôn nhiều cô gái xinh đẹp vây quanh, trong khi cô chỉ là gái quê, nhan sắc không có gì nổi bật nên chỉ còn biết yêu đơn phương và ngày đêm nhớ nhung trong vô vọng.
Sau nhiều năm gặp lại, vẫn là con người ấy, vẫn gương mặt, dáng người ấy nhưng anh ta giờ đã là một doanh nhân thành đạt với vẻ ngoài nam tính, đạo mạo, sự cuốn hút thậm chí còn tăng lên. Những cảm xúc giấu kín năm xưa trong cô lại ùa về. Cô như sống trong mộng mị, trong hồi tưởng vậy.
Sau nhiều phút, người đàn ông này cũng nhận ra có người phụ nữ đang nhìn mình chăm chú, ánh mắt ánh lên vẻ khao khát. Có lẽ anh ta vẫn còn nhớ cô nên lập tức đến gần hỏi chuyện. Hai người hào hứng nói về những ký ức thời sinh viên, về cuộc sống hiện tại.
Anh ta dường như cũng phát hiện ra rằng cô từng kết mình năm xưa và giờ vẫn vậy nên định sẵn những gì sẽ làm tiếp theo với cô. Khi câu chuyện đến hồi rôm rả, anh ghé sát vào tai cô thì thầm đầy ẩn ý: “Anh không nghĩ em có thể gợi cảm và quyến rũ đến thế này đâu”. Cô sững cả người, tim đập liên hồi, gần như không làm chủ nổi cảm xúc của mình nữa.
Ảnh minh họa
Kết thúc đám hỉ, cô không đi cùng người bạn nữ lúc đến mà để anh ta đưa về. Anh ta lái xe tạt vào một bãi cỏ rộng để hóng mát. Trong khung cảnh vắng vẻ, tĩnh lặng nhưng lãng mạn, cô bị hút hồn, mê đắm trước người đàn ông điển trai, đô con kế bên. Cô không còn ý thức được những gì xảy ra ở thực tại nữa, tâm trí cô đang bay bổng, đang ngược về quá khứ.
Phút chốc, cô chẳng phản ứng gì khi anh ta quàng tay qua eo và bắt đầu ôm hôn cô cuồng nhiệt. Anh từ từ cởi bỏ từng khuy áo cô, họ lao vào nhau đầy khao khát, vồ vập. Trong khoảnh khắc đó, cơ thể cô như tan chảy trong vòng tay người đàn ông này, sống với cảm xúc mà cô từng mường tượng trước kia…
Để rồi khi màn ân ái khép lại, khi chấn tĩnh và hiểu điều gì vừa xảy ra, cô hoảng hốt thực sự. Mặt cô tái mét khi vừa chung đụng với gã trai khác không phải chồng mình. Cảm giác tội lỗi xâm chiếm, bủa vây lấy cô, chân tay bỗng nhiên lóng ngóng. Đối diện với gương mặt của kẻ mình vừa làm tình, cô cảm thấy lạnh gáy đến ghê người. Cô đã làm gì thế này, cô vừa gây ra một tày đình khi chồng con vẫn đang chờ đợi ở nhà.
Cô ân hận vô cùng và tự trách mình quá yếu lòng, bi lụy. Cô bừng tỉnh và nhận ra những gì vừa trải qua với anh ta chỉ là sự hoài niệm trong tâm tưởng về người ông cô từng yêu thầm nhưng giờ đã qua. Trong giây phút này cô chắc chắn mình đã hết yêu con người ấy, không chỉ bởi cô đã có gia đình. Cô đột nhiên bỏ chạy trong sự bất ngờ của anh ta.
Cô vừa chạy vừa khóc như mưa và đến khi chẳng còn sức để đi nữa cô phải gọi chồng đến đón trong bộ dạng thảm hại. Trên đường về nhà, ngồi sau xe máy, cô gục đầu vào vai chồng khóc nức nở. Mặc cho anh ra sức gặng hỏi, cô chỉ lắc đầu. Cô ân hận và hối lỗi ghê gớm. Chỉ đến khi về đến nhà cô mới kể mọi chuyện cho chồng nghe. “Em đã phản bội mình tối nay. Em đã làm cái việc không thể tha thứ. Đáng lẽ em phải đi cùng mình đến đó”, giọng cô lạc đi, tiếng nấc nghẹn lên từng hồi.
Cô bắt đâu kể lại cho chồng nghe tất cả. Cô không muốn bị giày vò thêm nữa, nói ra giúp cô vơi bớt. Dù sao cô cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần hứng chịu cái tát trời giáng từ chồng, những lời xỉ vả, mắng nhiếc dành cho người vợ hư hỏng là cô. Cô tin mình xứng đáng nhận nó. Ít ra như thế cô còn nhẹ lòng.
Thế nhưng chông cô phản ứng rất lạ, rất kỳ cục. Anh không cáu gắt, la lố, xuống tay chỉ im lặng hồi lâu rồi bất ngờ cười phá lên khanh khách. “Vậy là chúng ta hòa nhau rồi em ạ. Anh cũng có lỗi khi trót làm cô đồng nghiệp ở cơ quan dính bầu. Giờ cô ta và gia đình cô ta yêu cầu anh phải có trách nhiệm với cái thai trong bụng”, anh trùng giọng lại, mặt cúi gằm, hai tay tự đấm vào ngực mình đồm độp rồi gục xuống giường.
Nghe đến đó, cô dừng khóc hẳn và bừng tỉnh. Cô chẳng thể tin vào tai mình, vào điều anh vừa thốt ra. Nó quá phũ phàng. Cô thú nhận chuyện đó với chồng để trút bỏ sự giày vò đâu phải để nhận lại một tin khủng khiếp khác từ anh cơ chứ.
Cô đã cảm thấy có lỗi với chồng thế nào sau sự việc lúc tối thì giờ đây anh lại giáng thêm cho cô một cú sốc nữa. Cái cách chồng cô nói rằng họ hòa nhau mới thật éo le, oái oăm và cay đắng làm sao. Cô biết mình đã phạm phải sai lầm khó tha thứ và cũng chẳng bao biện về nó nhưng quả thực sự phản bội của chồng làm cô chết đứng, ngã khụy hẳn.
Cô vô tình phá đi một nửa hạnh phúc nhưng thay vì giữ lại, cố gắng hàn gắn nó, chồng cô lại bồi thêm nữa và tự kết thúc mọi thứ thật rồi. Lẽ nào đây là sự trả giá mà cô phải nhận vì lỗi lầm lúc nông nổi nhất. Nói như chồng cô thì cả hai người đã “hòa nhau” không ai nợ ai khi cùng ngoại tình nhưng sao cô vẫn thấy lòng mình đau nhói.
Cô gây ra lỗi lầm đã là quá đủ rồi, cô sẵn sàng đối diện với mọi quyết định của chồng nhưng khi anh cũng đánh mất mình, thậm chí để lại hậu quả nặng nề hơn thì có lẽ cuộc hôn nhân kéo dài 4 năm này không thể tiếp tục được nữa rồi.