Tưởng khôn ngoan trị được mẹ chồng, tôi lại bị bà “xuất chiêu” thu phục như thế này đây
Bao nhiêu tư tưởng đề phòng, thù địch với mẹ chồng đều tan biến hết sau khi tôi gặp người mẹ chồng tuyệt vời và tâm lý này.
Vì gia đình có chút điều kiện nên từ nhỏ tôi đã không phải động tay chân gì đến việc nhà, tất cả mọi việc đều có người giúp việc lo hết. Lớn hơn chút, bố mẹ cho tôi đi du học nước ngoài nên mấy chữ "công, dung, ngôn, hạnh" của kiểu phụ nữ truyền thống Việt Nam dường như cách tôi rất xa. Thế rồi trớ trêu thay, tôi lại về làm dâu trong một gia đình chỉ có duy nhất một người con trai…
Vì hai vợ chồng cũng có công việc và kinh tế khá ổn nên tôi cứ "hồn nhiên như cô tiên" mà chấp nhận về sống chung với bố mẹ chồng. Tôi tính cùng lắm thì sẽ thuê luôn người giúp việc cho rảnh tay. Hơn nữa, tôi nhất quyết sẽ không bao giờ để mẹ chồng ngồi lên đầu lên cổ mà bắt nạt.
Thế nhưng, mọi chuyện đã thay đổi khi tôi gặp được bà mẹ chồng "đáo để" khiến mình phải tâm phục khẩu phục.
Sáng nào tôi cũng ngủ đến giờ đi làm mới chịu dậy vì quan niệm thà ra ngoài ăn sáng còn hơn bớt chút thời gian ngủ nướng. Mẹ chồng vẫn thường dậy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng cho chồng tôi trước khi anh đến cơ quan. Cuối tuần thì tôi lại đi cà phê, dạo phố, xem phim với hết hội bạn này tới hội bạn khác, chẳng khi nào có ý định ở nhà dọn dẹp nhà cửa hay nấu cơm.
Ảnh minh hoạ.
Tôi đinh ninh kiểu gì mẹ chồng cũng phàn nàn về tôi với chồng, và tôi sẽ mặc kệ. Nhưng không ngờ, bà lại chọn nói thẳng. Bà bảo: "Mẹ biết phụ nữ hiện đại và thành đạt như con không thể chu toàn hết cả việc xã hội và gia đình được. Nhưng mẹ cũng là người làm vợ, mẹ nghĩ dù thế nào chúng ta cũng nên là người giữ lửa gia đình. Mẹ biết Kiên nó không tâm lý, có lúc còn trẻ con ham vui. Nhưng nếu vợ chồng có xảy ra mâu thuẫn, con nên bình tĩnh và nhẹ nhàng chứ đừng cãi nhau tay đôi với chồng như vậy. Đàn ông họ thích ngọt ngào, thích được nuông chiều và có thể yêu con cháy bỏng có khi chỉ bằng một bữa cơm giản đơn".
Tôi chỉ ngẫm nghĩ lời bà nói chứ cũng không biết đáp lại thế nào. Từ lần đó, cứ mỗi khi nấu món gì cải thiện cho cả nhà, bà lại gọi tôi ra… nếm thử. Bà bảo: "Thằng Kiên thích ăn món này lắm, con thử xem mẹ nêm vừa chưa.", "Lâu lắm mẹ không nấu món này, không biết con dâu có mê món này giống chồng không nhỉ?"… Rồi cứ thế, mỗi khi nhìn thấy mắt chồng tôi sáng rực và lấp lánh hạnh phúc vì được ăn những món mẹ nấu, tôi lại hiểu như thế nào là cách bà "giữ lửa" cho gia đình này suốt bao nhiêu năm qua.
Ảnh minh hoạ.
Mỗi khi nhà tôi có giỗ chạp gì đó, trong khi những người họ hàng đáng ghét bóng gió chuyện con dâu mà chẳng biết làm gì như tôi, mẹ chồng lại lập tức ra mặt bênh tôi. Bà luôn tự hào nói về những ưu điểm của tôi, khiến tôi có cảm giác mình chính là con gái ruột của bà. Mẹ chồng cũng chính là người luôn đứng giữa làm cầu nối cho vợ chồng tôi mỗi lúc hai đứa "cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt".
Bao nhiêu tư tưởng đề phòng, thù địch với mẹ chồng bị nhồi nhét vào đầu tôi trước lúc lên xe hoa đều đã tan biến hết. Sau chưa đến một năm làm dâu, tôi đã yêu quý bà như mẹ đẻ. Ngay cả bố mẹ tôi còn khen hết lời, bảo tôi như trở thành một người khác, khéo léo, dịu dàng và biết đối nhân xử thế hơn rất nhiều.
Chưa bao giờ tôi cảm thấy bản thân mình may mắn như lúc này. Có lẽ, kết hôn với Kiên là một sự lựa chọn cực kỳ đúng đắn của tôi. Về nhà anh, tôi chẳng những có thêm một người đàn ông để nương tựa, mà còn có thêm cả bố mẹ để yêu thương, và quan trọng hơn cả là có một mái ấm gia đình vô cùng hạnh phúc.