Tôi có nên thử một lần yêu "phi công trẻ"?
Tôi không phải là thiếu nữ mới biết yêu, làm sao chấp nhận được tình yêu với "phi công trẻ" không có cơ sở này. Chẳng lẽ cứ yêu nhau rồi chán thì chia tay? Đến lúc đó “gái già” tôi đây biết làm sao?
Tôi 27 tuổi, nhân viên văn phòng, đã chia tay bạn trai cách đây 2 năm. Hiện tôi đang lo sốt vó tìm kiếm đối tượng để yêu và lấy làm chồng.
Thực ra tôi khá tự tin về ngoại hình của mình. Tôi không có bạn trai đơn giản vì tôi kén chọn. Tôi được giới thiệu cho rất nhiều người, quen cũng lắm anh chàng trên facebook nhưng vẫn chưa yêu một ai. Tôi vẫn nhận lời mời của một anh chàng đi ăn tối, vẫn đồng ý đi dạo phố với một người đàn ông khác… Tóm lại tôi có khá nhiều người thích nhưng chẳng ai ngỏ lời chính thức.
Thế nhưng 6 tháng nay, một chuyện khiến tôi đau đầu xảy ra. Trong đợt tuyển nhân sự trước, phòng tôi có thêm một đồng nghiệp mới tốt nghiệp đại học. Thực ra, nếu chỉ có tấm bằng đại học và trình độ kiểu “thử việc” đó thì anh chàng không thể nào lọt được vào đây. Nhưng nghe nói cậu ta là con trai của phó tổng giám đốc công ty nên ai ai cũng gật gù tự hiểu.
Tuy nhiên, tính tình của cậu ta rất dễ chịu, nói chuyện hòa đồng, không có chút nào hống hách kiêu căng. Dần dần, mọi người đều cởi mở hơn với cậu ta. Vì phòng tôi chỉ có tôi và cậu ta là “trai chưa vợ, gái chưa chồng” nên thường bị mọi người gán ghép và trêu chọc. Mỗi khi có việc gì đều đùn đẩy cho hai đứa tôi đi, vì thế nhìn vào có vẻ tôi và cậu ta khá thân thiết.
Tôi coi cậu ta như một đứa em trai, hết lòng chỉ bảo nghiệp vụ. Chúng tôi dần thân đến mức cậu ta đem cả chuyện tình hồi đại học ra để kể lể với tôi. Bên cạnh đó, chúng tôi nói chuyện cũng rất hợp “gu”. Từ chuyện bóng đá đến chuyện phẫu thuật thẩm mỹ, rồi đến các cuộc thi hoa hậu và phim tình cảm Hàn Quốc. Đêm đêm, cậu ta gọi điện nói chuyện với tôi đến 30 phút mới chịu tạm biệt đi ngủ.
Mới đầu tôi không hề cảm thấy có gì khác thường. Từng có một chị đồng nghiệp đã nhắn hỏi tôi trên facebook là tôi và cậu ta sao suốt ngày “dính lấy nhau” như vậy? Có phải hai đứa yêu nhau hay không? Nhưng tôi chỉ cười, thậm chí không thèm chối bởi khoảng cách tuổi tác chênh lệch lớn. Với lại cậu ta cũng không phải mẫu người tôi thích.
Rồi sau đó, những hành động kỳ lạ của cậu ta khiến tôi không thể không chú ý. Trước giờ cậu ta vẫn mua bữa sáng cho tôi và theo tôi ngồi một bàn ở căng tin, nhưng bây giờ cậu ta bảo sẽ đến đón tôi cùng đi làm vì tiện đường, rồi thỉnh thoảng tặng tôi rất nhiều vật nhỏ nhắn xinh xắn nhưng có hình trái tim, hoa hồng hoặc đôi trai gái.
Đôi lúc cậu ta rủ tôi đi ăn chiều rồi cà phê tối. Cậu ta lấy cớ tôi ở một mình, về sớm cũng chỉ để ngủ, thà đi với cậu ta chơi cho khuây khỏa. Đi ăn cũng được thôi, nhưng cậu ta rất săn sóc. Có lần không biết cậu ta cố tình hay vô ý mà uống bia trong cốc của tôi. Đi đường, trời lạnh cậu ta cứ kéo tôi ngồi sát vào người hoặc đưa tay chỉnh khăn quàng cổ cho tôi rất tự nhiên. Lên cầu thang nhà hàng, cậu ta còn đưa tay nắm tay tôi kéo đi. Mỗi khi tôi có ý tránh thì cậu ta giậm chân: “Chị làm sao vậy? Mau đưa tay nào” khiến tôi cảm thấy không biết có phải mình đa nghi không nữa.
Tình cảnh mập mờ giữa chúng tôi cứ thế phát triển. Cho tới một tuần trước, sinh nhật tôi, sau khi đi ăn với đồng nghiệp, cậu ta nhận nhiệm vụ đưa tôi về. Đến cửa nhà, cậu ta đòi vào trong nhà để tặng quà. Quà cậu ta tặng tôi là một sợi dây chuyền bằng vàng trắng rất đẹp. Đối với tình trạng giữa tôi và cậu ta hiện nay thì món quà này có vẻ đắt nên tôi không định nhận. Thế là cậu ta ngỏ lời với tôi. Cậu ta nói thích tôi, muốn trở thành bạn trai của tôi để chăm sóc tôi.
Tôi bất ngờ đến mức không nói nên lời. Dù trước đó cậu ta vẫn thể hiện sự quan tâm thái quá tới tôi nhưng cậu ta luôn gọi tôi là chị, còn tôi coi cậu ta như em. Tôi bảo cậu ta tôi cần thời gian suy nghĩ. Đó chỉ là kế hoãn binh của tôi mà thôi. Tôi không phải là thiếu nữ mới biết yêu, làm sao chấp nhận được tình yêu không có cơ sở này. Chẳng lẽ cứ yêu nhau rồi chán thì chia tay? Có thể cậu ta nhất thời cảm thấy thích một bà chị lớn tuổi, đến khi gặp cô gái trẻ đẹp hơn, cậu ta sẽ không ngần ngại theo đuổi người ta. Đến lúc đó “gái già” tôi đây biết làm sao?
Nhưng nếu tôi từ chối, tình cảm của hai chúng tôi chắc chắn không được như trước. Quả thật, tôi có tham lam sự quan tâm chăm sóc của cậu ta. Điều này dễ hiểu thôi, với một người con gái đang ở độ tuổi như tôi làm sao chống lại được sự dịu dàng nhiệt tình như thế. Tôi có nên thử một lần yêu “phi công trẻ”? Tôi băn khoăn khó xử quá, ai có kinh nghiệm thì đưa ra lời khuyên giúp tôi.