Tình yêu qua mạng của vợ chồng chủ quán cafe

Theo Bee.net,
Chia sẻ

Câu chuyện về một đôi vợ chồng trẻ, chủ một quán cà phê nhỏ nơi phố nhỏ (50 Vũ Hữu, phường Thanh Xuân Bắc, Thanh Xuân, Hà Nội).

Một chiều mưa. Quán cafe nhỏ ở một con phố nhỏ. Quán chỉ chừng chục khách, nhưng gần gũi, thân thuộc và ấm áp. Ánh đèn vàng ấm áp cùng một không gian được thiết kế và trang trí tinh tế khiến quán nhìn từ ngoài vào như một thế giới khác. Một sân khấu nhỏ, nhưng vẫn rất hòa hợp với cơn mưa rào mùa hạ bên ngoài. Tiếng đàn hát trong quán khiến người đi đường nhìn vào trầm trồ thích thú.

Đó là Zon Café. Mọi người đến đây dù là lần đầu đều như đã thân quen từ lâu vậy.

Có lẽ không khí đặc biệt ấy của Zon bắt nguồn từ chủ của nó: một cặp vợ chồng rất thú vị…

Ngọc Hồi (Bống) và Hoàng Anh chuẩn bị đón chào đứa con đầu tiên của họ, khi quán cafe của họ mới mở được vài tháng. Trong niềm hạnh phúc ấy, họ kể tôi nghe câu chuyện giản dị mà thật ấm áp của họ - về một tình yêu bắt nguồn từ blog, về cuộc hôn nhân tuy lạ nhưng khá êm đềm, cùng những suy ngẫm của họ về gia đình, và về quán cafe ấm áp của hai người. 
 
 
Từ Ảo đến Thật

Chị Bống à, ngày xưa làm sao mà anh “cưa” được chị thế?

Bống: Anh chị quen nhau hồi còn blog Yahoo!360 ấy, rồi sau đó là photo.vn. “Chát chít” với nhau mấy năm rồi được thế này đây. (Cười)

Hoàng Anh: Không chỉ là yêu qua mạng, mà còn yêu qua nửa vòng Trái Đất nữa cơ. Khi ấy anh ở Pháp, chị ở Việt. Quen nhau một năm thì anh về, hai người mới gặp nhau lần đầu. Đúng kiểu “tình yêu online” điển hình. “Tìm hiểu” một năm nữa rồi cưới nhau luôn. Mọi chuyện cứ nhẹ nhàng như thế…

Bống: Lần đầu gặp nhau ở một quán cafe sau hàng năm trời tâm tình trên mạng, chị bị sốc lắm, không thể tưởng tượng rằng sau này mình lại lấy người ấy đâu! Khi ấy là mùa đông, anh vừa từ Pháp về nên ăn mặc theo kiểu ở đấy, cứ sùm sụp, nhìn vừa xấu vừa béo vừa đáng sợ. Rồi khi đứng dậy trả tiền, anh còn thốt lên: “Sao đắt thế!”, nên chị nghĩ rằng hẳn gã này ki bo lắm!
 
Nhưng sau này mới biết là do anh đi du học lâu quá, giá cả ở nhà tăng vùn vụt nên anh choáng, chứ không keo kiệt đâu, ngược lại là đằng khác. Và anh cũng khá đẹp trai nữa. (Cười). 
 
Từ quen nhau trên mạng, đến yêu nhau, rồi cuối cùng lấy nhau. Người ta thường gọi Internet là “Thế giới ảo” thật giả khó lường, vậy là anh chị đã biến “Ảo” thành “Thật”?

Hoàng Anh: Thế mới tài!

Bống: Anh chị yêu nhau mới được một năm, cả hai nhà đã giục cưới. Chị cũng tin anh ấy, thấy rằng đó là một người rất tốt, cảm thấy anh là một chỗ dựa vững chắc và ấm áp. Chị nhớ có lần anh đến nhà chơi, cô hàng xóm (đã từng muốn nhận chị làm con dâu) còn bảo: “Cô thấy bọn mày kéo dài thời gian tìm hiểu nữa không có ý nghĩa gì cả, năm nay 27 rồi, cưới luôn đi.” - Ừ, thế là cưới!
 
Đôi vợ chồng trẻ chuẩn bị đón thành viên mới.
 
Anh/Chị nghĩ sao về người vợ/chồng của mình? (Nhân ngày gia đình Việt Nam)

Bống: Chị đã chọn anh, đầu tiên là vì anh là người tốt. Thật tuyệt là trước hay sau hôn nhân, anh vẫn vậy. Có một điều tuyệt vời hơn nữa, đó là anh và chị hợp nhau. Tìm được một người hợp với mình không phải dễ, nhưng chị đã tìm được. Khi yêu thì chưa thấy rõ, nhưng càng ở với nhau càng thấy hợp hơn, và có lẽ, chị cũng chỉ cần thế thôi...
 
Hoàng Anh: Với anh thì chị quá tuyệt vời rồi, không có gì để nói!
 
Anh chị có lời khuyên hay chia sẻ nào với những người chưa lấy chồng, lấy vợ không – về chọn bạn đời, và gìn giữ hạnh phúc gia đình?

Bống: Nếu nói là “lời khuyên” thì cũng không phải, nhưng khi lấy chồng thì nên chọn một người tốt, hợp với mình, và tất nhiên là hai người phải yêu nhau.

Khi đã lấy chồng thì hôn nhân bắt buộc chị phải biết hi sinh, biết vì người khác. Phải cất bớt những ý nghĩ vì bản thân đi... Hơn nữa, chị luôn giữ một niềm tin để vượt qua khó khăn của cuộc sống: tin vào tương lai, và tin vào người bạn đời của mình. Đó là những gì chị làm, và chị thấy nó có ích.

Và nói cho cùng thì, cho đến giờ, có lẽ anh chị cũng gặp may. Không thế biết trước được tương lai, nên chúng ta chỉ có thể làm tất cả những gì có thể trong hiện tại…
 
Hoàng Anh: Anh cũng muốn nhắn nhủ với các chàng trai chưa vợ rằng: chọn vợ thì phải chọn người ngoan hiền... Lấy vợ là lấy cả gia đình nhà vợ, nghe có vẻ bảo thủ nhưng rất đúng đấy. Cô gái “lành” thì hẳn xã hội xung quanh cô ấy cũng “lành”, và như thế lấy nhau về mới êm ấm hạnh phúc được. Có lẽ điều tương tự cũng đúng với “phía bên kia”.

Còn khi đã lấy vợ, thì phải luôn nhớ hai điều: “Vợ mắng thì mình im”, và “Tiền là của vợ hết”, thế là được.
 
Không gian quán cafe của hai vợ chồng.

Có khi nào anh chị cãi nhau không?

Bống: Tất nhiên là có. Khi nào lỗi về phía anh, anh ra ngoài một chút rồi vào xin lỗi. Khi nào lỗi do chị, anh cũng ra ngoài,  rồi vẫn vào xin lỗi. Nhờ vậy, anh chị chẳng bao giờ cãi nhau quá nửa tiếng…
 
Hoàng Anh: Ừ, vợ anh không bao giờ sai mà! (Cười)
 
“Yêu nhau không phải là nhìn nhau, mà là cùng nhau nhìn về một hướng”…

Em được biết, anh chị đã cùng nhau mở quán cafe nhỏ tên là Zon, cũng được gần nửa năm rồi. Vậy từ đâu mà anh chị nghĩ đến việc mở quán, nhất là khi chị có bầu như thế này?

Bống: Thực ra chị cũng ấp ủ dự định có một quán café nhỏ từ lâu rồi. Đó sẽ là nơi anh chị tụ tập với bạn bè, và chia sẻ niềm đam mê âm nhạc với mọi người nữa. Rồi năm ngoái căn nhà nhỏ mà mẹ chị cho thuê làm quán chè được trả lại, và được sự đồng lòng của chồng chị, hai anh chị đã thuê lại nhà của mẹ. Chị thấy thật may mắn khi hai anh chị hòa hợp và đồng lòng, vì nhờ có điều ấy, mọi thứ đều trở thành có thể…

Tất nhiên là khi ấy, chị chưa hề biết mình có bầu. Đến khi nhà cửa đang ngổn ngang ra rồi thì mới biết. Cũng khó khăn thật. Nhưng “đâm lao đành phải theo lao” thôi…
 
Từ khi mở Zon đến giờ thì sao? Còn vất vả không chị? Có chuyện gì đặc biệt đáng nhớ không?

Bống: Vẫn gian nan em ạ… Quán khai trương ngày 20/1/ 2011. Khi khai trương, Zon thậm chí mới có khung cửa chứ chưa lắp kính, do bên nhôm kính chậm trễ. Khách cứ bảo kính gì mà xịn thế, trong suốt, rồi khi biết là không có kính khách cứ thế bước qua mà vào luôn. Đến khi lắp kính rồi, mấy người khách quen vẫn cứ đi… và đập đầu! Sau đó chị phải dán chữ lên cửa, mới không ai đập đầu nữa… (Cười)
 
Tính ra thì đến giờ, mỗi tháng anh chị vẫn phải bù lỗ mấy triệu. Nhưng đã làm thì không hối hận… Và chị tin vào tương lai. Giờ tuy còn ít khách, nhưng hầu như là khách quen. Rồi sẽ có nhiều khách hơn đến với Zon, khó khăn rồi sẽ qua. Nhờ niềm tin, chị cảm thấy thanh thản và vững vàng hơn.

Hai vợ chồng đã thổi vào Zon chính sự ấm áp của họ, và cả tính nghệ sĩ mà hai người cùng chia sẻ với nhau. Khách đến Zon một, hai lần hầu như đều trở thành khách quen, họ yêu cái không khí giản dị, tự nhiên và ấm cúng mà hai người chủ tạo ra.
 
“Chỉ một lần đến đây, rồi mình mê nơi này luôn. Chủ quán dễ tính, khách vào thích làm gì thì làm. Quán lại toàn người hay ho và có tài, từ chủ quán, cô phục vụ, đến khách. Thậm chí mình không biết uống cà phê, nhưng rất thích Zon, từ không gian đến cách phục vụ, vì có gì đó rất gần gũi, thân thuộc và yên bình. Bây giờ ra đây như một thói quen rồi…” – Hoàng, một sinh viên Kiến trúc nói về Zon như thế.

Cầu chúc cho mọi điều đều tốt đẹp đến với gia đình nhỏ bé và ấm áp này. Gửi lời chào yêu quý tới thành viên sắp ra đời của hai vợ chồng trẻ! Mong rằng bạn đọc chia sẻ được niềm yêu quý của người viết với hai vợ chồng trẻ trong bài và lượng thứ cho sự non nớt của một người viết mới vừa rời trường phổ thông trung học.
 
Bảo Khang
 

Cơ hội trổ tài cho các bạn nấu ăn ngon chụp ảnh đẹp đây: click vào GIA ĐÌNH KHEN NGON để xem thể lệ dự thi và xuýt xoa với giải thưởng nào!!!

Chia sẻ