Nàng dâu tái mặt khi mẹ chồng suốt ngày nhiếc móc thông gia
Sống với một bà mẹ chồng khinh bỉ nhà thông gia, Linh cảm thấy quá tủi nhục. Cuối cùng cô cũng đã có một cơ hội giáng trả lại mẹ chồng một đòn đau đớn.
Linh tốt nghiệp đại học xong là lấy chồng và có con luôn nên chưa đi làm và sống phụ thuộc vào nhà chồng. Linh sống với bố mẹ chồng và mẹ chồng Linh không ưa cô ra mặt. Mới đầu Linh nghĩ mẹ chồng nàng dâu không hợp nhau là chuyện muôn thuở, điều quan trọng là mình có chồng bên cạnh và chỉ cần con dâu chịu nhịn thì có thể hòa hợp với mẹ chồng.
Ảnh minh họa
Nhưng chuyện không như Linh nghĩ, người ta nói được chồng thì không được nhà chồng còn đỡ nhưng Linh lại chẳng được cả hai. Chồng Linh bênh mẹ chằm chặp. Không những không giúp mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu bớt căng thẳng anh ta còn sẵn sàng đổ thêm dầu vào lửa. Biết vợ sống phụ thuộc vào chồng, ở vào thế người ta vẫn hay nói là “ăn bám chồng”, nhưng tiền nong đưa cho Linh tiêu kiểu gì chồng cô cũng kể lể với mẹ chồng. Thêm vào là chuyện gia đình nghèo khó và bố mẹ Linh đến tai cả hàng xóm. Linh ngậm đắng nuốt cay khi nghe hàng xóm vui miệng kể lại. Cô giận mẹ chồng đến run người và chính bà ta khiến cô cảm thấy khổ tâm và có lỗi với bố mẹ mình.
Tháng trước Linh mới về bà ngoại, ở bà tròn tháng. Lúc ở nhà ngoại, thằng cu con mọc liền mấy cái răng, nó sốt và đi ngoài nhiều nên dù có được bà ngoại và mẹ chăm bẵm cân nặng cũng chỉ tăng có chút xíu. Rồi về nhà thì cu con quên bà nội, đòi bà ngoại. Chuyện con trẻ tưởng như rất thường tình vậy mà bà nội bảo nó bị suy nhược cả thể lực lẫn thần kinh. Bà nội nói móc đủ kiểu như “về đấy chắc gì đã được cho ăn”, “chắc ăn nghẹn, hóc suốt nên giờ sợ ăn” nhưng kinh khủng nhất là “nhìn nó cứ đần đần, về đấy ông bà chẳng dạy dỗ gì nên không biết cái gì cả”. Rồi không chỉ nói xoáy, nói đểu mà mẹ chồng cô còn quy kết luôn cho ông bà ngoại thế này thế kia.
Thực ra, Linh biết mẹ chồng rất khinh xuất thân của cô, rằng bố mẹ cô không có học hành, bằng cấp, thậm chí còn là nông dân nơi rừng rú. Bữa ấy, Linh ức chế quá, cô ném bát vào chậu rửa bát hơi mạnh một chút mẹ chồng liền chửi Linh là mất dạy, không được dậy dỗ. Linh nghĩ thôi mình sai nên cắn răng chịu đựng.
Ấy thế, chưa hết, mẹ chồng bắt đầu tâm sự với hàng xóm về Linh, về bố mẹ cô mà hầu hết là những chuyện bà đặt điều ra vậy. Nào là chồng phải cho tiền Linh mang về nhà ngoại, nào là cháu về ngoại mà bà nội vẫn phải lo từng hộp sữa, nào là ông bà ngoại không có kiến thức, vừa đần vừa vụng nên cháu ốm đau dặt dẹo, nào là Linh giống mẹ chả biết là ăn gì.
Ảnh minh họa
Hôm ấy, nghe hàng xóm buôn lại, Linh về nói chuyện với mẹ chồng. Cô cũng chỉ dám nói với mẹ chồng rằng “con có điều gì không hay không phải thì mẹ nói với con để con sửa chữa chứ đừng nói với hàng xóm”. Ấy thế, không chỉ mẹ chồng mà cả chồng cô đều nói cô như tát nước nào mặt rằng cô dám hỗn láo bảo bà đưa chuyện. Linh lại ngậm đắng nuốt cay chịu đựng, nhất là khi nghĩ đến tương lai của cu con. Cô bắt đầu tìm việc để thay đổi hoàn cảnh của mình, để tự lo được cho con nếu rời bỏ nơi này, ý nghĩ ấy giúp cô chịu đựng được thêm nữa.
Tuần trước, nhân ngày giỗ họ đằng mẹ chồng, cô tháp tùng bà về quê và bất ngờ biết được một bí mật. Mẹ chồng Linh luôn tự hào là con cái nhà dòng dõi, tự hào về cha mẹ mình ấy thế nhưng sự thực bà là con nuôi của họ và có lẽ cho đến tận bây giờ bà cũng còn chưa biết cha mẹ mình là ai. Chuyện đấy hoàn toàn được bố chồng, mẹ chồng và cả chồng Linh giấu kín và nó chỉ bất ngờ được bật mí trong một cuộc trò chuyện của một bà dì chồng với riêng Linh. Linh cũng âm thầm giữ kín chuyện đó, hi vọng sẽ có lần đáp trả lại mẹ chồng nếu bà thái quá.
Chẳng phải đợi lâu, hôm qua, công ty Linh xin việc gọi điện thông báo cô trúng tuyển. Đúng lúc đó thằng bé tìm mẹ lò dò trên cầu thang, Linh tập trung nghe điện thoại nên không để ý bé trượt chân bị xuống. Mẹ chồng Linh tức điên, chửi rủa cô như súc vật. Linh ra sức thanh minh và xin lỗi, cô cũng nói cuộc điện thoại đó là ở chỗ làm gọi, rằng cô đã tìm được việc và ngày mai sẽ đi làm. Mẹ chồng cô bảo: “Chưa đi làm đã đánh ngã con, đi làm nữa thì vứt luôn cháu tao đi hả?”. Chưa hết, mẹ chồng cô còn gọi điện thoại cho mẹ Linh hỏi không biết Linh được sản xuất ra từ cái lò nào mà mải buôn điện thoại để cho con ngã như vậy.
Đến lúc này Linh không thể chịu được nữa, lửa hận ngùn ngụt trong người, giàn giụa nước mắt, nhưng Linh lại nói rất lạnh lùng và rành rọt: “Mẹ không phải hỏi mẹ con như vậy, mẹ cứ hỏi con ấy, con biết rõ mình xuất thân ra từ đâu còn hơn mẹ không biết mình ở cái lò nào mà ra đấy mẹ ạ”. Mẹ chồng cô trợn mắt bặm môi mà không nói nổi một lời nào. Linh bế con về phòng, cô còn quay lại nói với mẹ chồng: “Con quyết định là lành thì làm gáo vỡ thì làm muôi rồi đấy mẹ ạ”.