Nếu tôi im lặng mãi, liệu con bé có càng được đà lấn tới?
Tôi cố giữ khoảng cách, cố nói chuyện như người quen cũ tình cờ gặp lại.
Mỗi lần tôi bước vào phòng bệnh, tôi đều nghe tiếng họ xì xào sau lưng...
Ông bà chủ mặt mày xanh lét. Tôi đứng giữa sân mà muốn chui xuống đất trốn cho rồi.
Tôi sợ nếu tôi nói điều gì không khéo, tình nghĩa mấy năm trời giữa tôi và gia đình chồng cũ sẽ đổ vỡ hết.
Có hôm tôi đi làm về muộn, thấy nó ngồi trong phòng khách, tay cầm ly nước...
Sát ngày cưới, tôi chỉ muốn buông xuôi tất cả vì sự áp đặt nhân danh "nề nếp gia phong"...
Còn tôi tất nhiên đầu đã tưởng tượng ra hàng chục biến thể chia tay – bỏ đi – trốn nợ – mất trí nhớ?
Lý do ly hôn nghe buồn cười nhưng đúng là như vậy: chẳng ai sai, chỉ có cả hai đều… quá đúng.
Cầm sổ đỏ căn nhà 7 tỷ trên tay, vợ chồng tôi vẫn run rẩy mỗi đêm vì thói quen "rợn người" của gã hàng xóm.